Chap 5

181 10 1
                                    


· 2 tháng trôi qua chớp nhoáng

Bây giờ công việc của Minzy giảm đi rất nhiều dường như nó đã quay về đúng phận vụ của 1 thư kí. Minzy đã không con phải về muộn như trước nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bị Bom giữ lại đến tôi muộn mới về. Bom giữ lại không phải vì có nhiều việc mà vì Bom muốn giữ Minzy lại bên mình thêm 1 lúc nữa.

2 tháng qua, Minzy lúc nào cũng phải bám dính lấy Bom vì công việc. Bình thường, khi đi kí những hợp đồng dù lớn dù nhỏ Bom luôn đem theo những nhân viên lâu năm dày dặn kinh nghiệm nhưng trong 2 tháng này, Bom chỉ mang theo 1 thực tập sinh là Minzy.

Bom cũng âm thầm giúp đỡ Minzy rất nhiều. Bom đã tìm đến nhà cô chú của Minzy ở Busan để lấy danh nghĩa cô chú ấy gửi tiền lên hàng tháng cho Minzy. Từ những đồ dung, vật phẩm trong nhà Minzy bị hỏng, Bom cũng đều bí mật thay hết. Thậm trí tiền thuê nhà của Minzy,Bom cũng đã trả đủ 1 năm. Tất nhiên để làm những thứ đó, Bom đều phải nhờ Chaerin và Dara trợ giúp. Minzy cũng có một thời gian nghi ngờ nhưng rồi cũng hết, suốt ngày chỉ biết cảm tạ Dara và Chaerin.

Bom bây giờ cũng cười rất nhiều và cởi mở với mọi người hơn. Mọi người trong công ti đều nhận ra điều đó trừ 1 người ( chắc cũng biết là ai rồi nhỉ). Nhiều lúc, Bom nhìn lén Minzy cười đùa vui vẻ với bạn, cô cũng cười theo. Nụ cười bây giờ không còn gian xảo như trước nữa mà nó là một nụ cười tỏa nắng, một nụ cười khiến hàng ngàn người mê mệt.

Bom chỉ nghĩ nhưng việc cô giúp Minzy chỉ xuất phát từ lòng thương cảm và sự tốt bụng của mình chứ không nghĩ đó là một thứ tình cảm hơn thế. Nói cách khác là tình yêu. Cô không biết mình đã bị '' nghiện'' Minzy. Có lần Minzy nghỉ ốm 2 ngày, Bom như người mất hồn, ngườu cứ đờ đẫn, thỉnh thoảng còn tức giận vô cớ. Có mỗi một cái việc bé xíu mà thư kí tạm thời nhắc cô đến 10 lần cũng không nhớ được. Tâm hồn treo ngược cửa sổ nhà Minzy mất rồi.

Còn đối với Minzy, cô chỉ có duy nhất 1 ý nghĩ: '' May quá, dạo này trời đẹp, chị ta thoáng tính ra 1 chút' '

· Hôm nay ngày 21/4- trong 2 năm hẹn hò của Minzy và Daesung.

Đáng nhẽ ngày hôm đó phải là ngày cực kì lãng mạn của chàng trai dành cho cô gái mình yêu thương nhưng ngược lại nó lại là một ngày đáng thất vọng.

Hôm đó Daesung đến đón Minzy muộn 30 phút rồi anh dẫn cô đến 1 nhà hàng ăn và tặng 1 bó hóa hồng. Sau khi ăn, anh nắm tay Minzy đi dạo quanh bờ sông Hàn. Nhưng mới đi được 30 phút, Daesung nhận được một cuộc gọi rồi bỏ đi gấp. Chỉ còn một mình trơ trọi ở đó, đến một nụ hôn cô cũng chưa kịp nhận. Có việc gì quan trọng hơn ngày hôm nay sao? Gió ở sông Hàn đêm đó thổi rất mạnh, mạnh đến nỗi thổi nguội lạnh trái tim của Minzy. Cô rất buồn, trái tim như bị bóp nghẹn.

Cô một mình đi bộ về nhà, những giọt nước mắt rủ nhau chảy dài trên hai gò má. Cô suy về những điều Chaerin đã nói với mình sau hôm phỏng vấn...

FLASH BACK~~~~~

- Heh, Mingkki ở đây!- Chaerin vẫy tay ra hiệu

- Đến chết với cậu đấy Chaerin à. Sáng chủ nhật cũng không để người ta yên mà. – Minzy vừa ngồi xuống đã than thở.

[Longfic] [Bomzy-Chaera] You're my lifeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ