Mấy ngày qua đúng là mệt mỏi nhỉ? :) Đang ủ rũ ngồi edit lại chap này lấy lại được tinh thần ngay :))
---------------------------------------------------------------------------------------
- Tỉnh dậy đi, tỉnh dậy mau lên!!!
Bom từ từ mở mắt, trời không biết sáng từ bao giờ. Cô thực sự mệt mỏi, mấy ngày hôm nay cô đã không ăn gì rồi. Không phải vì không được ăn mà cô không thèm ăn. Sao có thể ăn được khi nỗi sợ hãi đang lấn át cô từng phút một. Bất cứ lúc nào, Minzy có thể bị hại hoặc chính cô là người bị hại. Không phải Mir thì mấy tên thuộc hạ thỉnh thoảng lại ve vãn, động vào người cô nhưng may mắn là chúng chưa dám làm gì. Hai cổ tay, cổ chân chị trói chặt đến mức đọng máu, người đau ê ẩm, đầu tóc rối bù trông rất thê thảm. Nếu không vì nguy hiểm rình rập thì cô đã muốn ngất đi rồi.
Trước mắt Bom bây giờ là Mir cùng tất cả thuộc hạ của chúng. Chúng nhìn cô với ánh mắt không thể thèm thuồng hơn. Tại sao tất cả lại ở đây? Ánh mắt này là sao? Chúng định làm gì? Chẳng có lẽ.........
- Tỉnh rồi sao? * nhếch* Hết thời hạn rồi, cô người yêu bé nhỏ của cô còn chưa đến kia kìa hâhhaa
- Chúng mày định làm gì? – Bom trợn trừng mắt.
- Tao đã nói rồi, đến thời hạn mà chưa đến thì tao không chịu nổi đâu – Vừa nói Mir vừa đưa bàn tay thô kệch khô ráp lên đùi Bom.
- BỎ CÁI TAY CỦA MÀY RA KHỎI NGƯỜI TAO!!!!!
- Quá muộn rồi! – Mir quay sang nói với bọn đàn em – Chúng mày đợi đấy, tí nữa sẽ đến lượt chúng mày!
Nói rồi, Mir đè Bom xuống, rúc sâu vào hõm cổ trắng ngần mà cắn.
Cái gì vậy? '' Đến lượt chúng mày''?? Thân xác cô phải đem ra phục vụ tất cả bọn dơ bẩn này sao?? Không được, mức chịu đựng đạt tới giới hạn rồi, cô không phải thứ rẻ tiền cho chúng muốn làm gì thì làm. Bom vùng vẫy muốn thoát khỏi Mir nhưng càng động đậy lại càng bị đè chặt xuống. Phải rồi, làm sao có thể thoát khỏi nơi này chứ, thoát khỏi Mir thì vẫn còn đám thuộc hạ kia mà. Sự bất lực, tủi nhục trào ra trong nước mắt.
- BỎ RA, ĐỪNG LÀM VẬY MÀ, TÔI XIN ANH..............
Mir vờ như không nghe thấy gì, động tác của hắn càng mạnh bạo hơn.
- Đừng......đừng mà....... MINZYYYYY!!!
Lúc này Bom thật sự tuyệt vọng, giá như Minzy có thể xuất hiện lúc này, cứu cô và ôm cô như lúc bị lạc. Quan trọng hơn cả là thân thể của cô không thể bị vấy bẩn bởi những tên ô nhục thế này, nó dành cho Minzy, chỉ một mình Minzy mà thôi!
Mir như một con thú đói, đùa giỡn chán xong, hắn nắm lấy cổ áo của Bom chuẩn bị xé nó ra.
-Minzy, chị xin lỗi em.........
Mir không thương tiếc, thẳng tay xé toạc chiếc áo trên người Bom ra nhưng vừa xé đến vai thì *RUỲNH* *ẦM*. Cánh cửa cũ kĩ bị bật tung ra, rơi đè lên một tên đàn em của Mir.
Bom mắt đẫm nước quay ra nhìn, ánh sáng chiếu vào khiến cô phải nheo mắt. Đây rồi, ánh sáng của sự tự do, sự an toàn và cũng là ánh sáng của cô. Một dáng người không to lớn nhưng hùng dũng bước ra từ trong ánh sáng, rất khó để nhìn thấy mặt của người đó nhưng dáng người này không thể nhầm lẫn đi đâu được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [Bomzy-Chaera] You're my life
Fanfic''Cuộc sống này là vì chị, cuộc đời này là của chị, chị không còn, nhịp thở của em là vô nghĩa.... Vẫn còn quá nhiều thứ muốn làm nhưng em không thể tiếp tục, em xin để lại một sinh mạng để đuổi theo một linh hồn.... Có thể chị sẽ trách em tàn nhẫn...