Chương 1: Giúp em chăm sóc cô ấy

19.4K 237 2
                                    

Nếu như nói trên cái thế giới này người đời không muốn tiến vào nơi nào nhất. Sợ rằng thứ đầu tiên nghĩ tới chính là bệnh viện.

Lúc này, tại cửa bệnh viện tốt nhất thành phố A, hình như có một chiếc xe limousine hạng sang màu đen chạy vọt vào. Cửa xe mở ra, một người đàn ông một bộ đồ tây màu xám tro từ trên xe nhảy xuống. Trông cảnh tượng rất vội , thậm chí ngay cả xe cũng không có tắt liền vội vội vàng vàng chạy vào, cửa xe cũng không có tới kịp đóng.

Gương mặt Vân Dật Bạch u ám bước vào phòng bệnh trên tầng lầu của bệnh viện cao cấp, trước sau như một bước chân vững vàng. Khuôn mặt lóe lên vẻ cay nghiệt. Hơi thở quanh người làm người ta sợ hãi rõ ràng nói chớ đến gần người của hắn.

Hiện tại hắn đang bị vây trong trạng thái tức giận .

Đẩy cửa phòng bệnh. Sự khác nhau giữa Phòng bệnh cao cấp và phòng bệnh bình thường lập tức hiện ra. Chỗ này là một phòng đơn , nghĩ gì muốn cái gì đều có. Mà ở trong phòng bệnh chỉ có duy nhất một giường bệnh, toàn thân một người con trai lẳng lặng nằm ở phía trên cắm đầy các loại cái ống dẫn .

Hình như nhận ra hắn đến, người con trai trên giường bệnh mở mắt. Nếu như cẩn thận xem kĩ, người con trai trên giường bệnh cùng Vân Dật Bạch có một chút ít giống nhau .

Thấy Vân Dật Bạch xuất hiện, trong đôi mắt trống rỗng của người con trai thoáng hiện một tia sáng . Vẻ mặt vốn suy yếu thấy Vân Dật Bạch liền thay đổi tinh thần rất nhiều.

Vân Dật sải bước đi tới trước mặt anh, Vân Dật Bạch vững vàng đứng lại trước mặt anh, "Dật Thanh!" Nếu cẩn thận nghe kĩ, âm thanh của hắn có chút run rẩy.

"Anh hai!" Người con trai yếu ớt gọi. Đối với anh mà nói, một động tác giơ tay lên vào lúc này đều là cố hết sức.

Không tự chủ đưa tay ra nắm tay em trai, hắn ngồi xổm người xuống trước giường bệnh, "Dật Thanh. . . . . ."

"Anh hai, em không chống đỡ được bao lâu nữa!" Trên mặt Vân Dật Thanh lóe nụ cười dịu dàng, miệng nói cũng mệt mỏi. Thoạt nhìn là cố hết sức.

"Sẽ không, anh hai tìm bác sĩ giỏi nhất cho em, em chỉ là bị xe đụng sẽ không có chuyện gì!" Vân Dật Bạch không nói được một cách dịu dàng, chỉ trầm giọng nói.

"Không cần, anh hai! Em muốn cầu xin anh một chuyện!" Tinh thần Vân Dật Thanh hình như đã khá nhiều, nắm tay Vân Dật Bạch cũng dùng sức.

"Chuyện gì, em nói đi!" Hiện tại, chỉ cần là em trai mở miệng nói, bất cứ cái gì hắn Vân Dật Bạch đều phải làm được.

"Em muốn gặp cô ấy. Anh hai, van cầu anh, để cho em gặp cô ấy !" Vân Dật Thanh vội vàng nhìn anh của mình.

Lúc này, mặc kệ Vân Dật Thanh nói lên dạng yêu cầu gì, Vân Dật Bạch cũng sẽ gật đầu đồng ý. Hắn biết em trai nói tới là người nào. Là người phụ nữ mà em trai hắn thích. Thi Tĩnh.

"Được, anh sẽ tìm người đưa cô ấy tới đây!" Đối với yêu cầu này, Vân Dật Bạch căn bản không chút do dự. Lập tức gọi điện thoại cho người mang Thi Tĩnh tới đây.

Hào Môn Tuyệt Luyến Tổng Giám Đốc Không Yêu Vẫn Cưỡng ÉpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ