Tia lửa đỏ được đốt lên trong bóng tối như một vệt sáng. Ngồi dựa trên sofa mềm mại, trong phòng khách không bật đèn ngoại trừ ánh sáng từ đốm lửa trên tay anh, là một mảnh đen tối.
Cửa phòng hơi mở rộng lộ ra ánh đèn nhàn nhạt, trên giường lớn Thi Tĩnh mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Cô dùng sự dịu dàng nhất của mình để bao dung sự thay đổi và lửa giận của anh hôm nay. Anh không khống chế được, anh biết, lúc đó anh không có bất kỳ ý thức nào, chỉ nghĩ rằng phải mạnh mẽ trút ra. Cô như một người mẹ dịu hiền bao dung anh.
Điều bất ngờ xảy ra trong yến tiệc hôm nay đều không khiến anh thấy có gì khác lạ. Điều khiến anh thấy bất ngờ chính là phản ứng của Thi Tĩnh.
Trước mặt anh trước giờ cô chỉ nhỏ giọng không nói, cho dù có phản kháng cũng chỉ giãy dụa trong lòng chứ không dám biểu hiện ra bên ngoài, đêm nay, anh đã thấy được điểm khác lạ của cô.
Cô dũng cảm trực tiếp khiêu khích người khác, phản kích không chút lưu tình. Lợi dụng ưu thế của mình khiến người ta không nói được gì. Còn có tính tình hẹp hòi đối với mình. Những điều này trước đây mỗi khi tiếp xúc anh chưa từng thấy.
Ở trước mặt anh, tính cách của cô có bao phần là thật? Bỗng nhiên khi đó, anh như bị kích thích muốn tìm tòi nghiên cứu.
Đến khi đầu mẩu thuốc lá đốt đến kẽ ngón tay, bị bỏng khiến anh hồi hồn, dập tắt mẩu thuốc lá trên tay ánh mắt anh lại chìm vào trong bóng tối.
"Văn kiện hợp tác với Phong Dương đâu hãy để mình đi đàm phán." Trước khi bắt đầu cuộc họp vào sáng sớm trong văn phòng của ba mình Vân Dật Bạch tự mình đi gặp Lăng Thiếu Dương nói.
Kinh ngạc nhìn anh, Lăng Thiếu Dương khó hiểu mở miệng, "Vì sao?"
"Để giảm bớt công việc cho cậu không được sao?"
"Cậu mà tử tế vậy sao?" Như làm ảo thuật rút ra cuốn tạp chí từ đằng sau Lăng Thiếu Dương bát quái mở miệng, "Có vẻ như tối hôm qua rất tuyệt vời?"
Hờ hững nhìn cậu ta, Vân Dật Bạch lạnh mặt, "Cậu muốn biết sao?"
"Sẽ đáp ứng mình à?"
"Mình vẫn còn cái trên bàn giao cho cậu!" Cầm lấy văn kiện cho cuộc họp, Vân Dật Bạch liền đứng dậy tiến đến phòng họp ở bên cạnh.
Há to mồm nhìn hai ba tập văn kiện trên bàn, Lăng Thiếu Dương oa oa hét lớn, "Mình không..."
Bất an ngồi xuống, Thi Tĩnh lo lắng bất an thật cẩn thận ngồi xuống đối diện với mẹ Vân. Thật không ngờ, lần đầu tiên chiếc điện thoại Vân Dật Bạch giao cho reo lên lại là mẹ Vân. Ngay khi biết cô tạm thời sử dụng, mẹ Vân liền hẹn cô ra ngoài.
Cái chén gốm tinh xảo tinh khiết nhẹ nhàng đặt trước mặt cô, mẹ Vân đưa tay mời, "Tôi không biết Thi tiểu thư thích uống gì, nên gọi một ly cà phê, hy vọng là cô sẽ thích!"
"Cảm ơn!" Bất an cầm cái chén. Sau khi cô và Vân Dật Bạch phát sinh quan hệ, cô phát hiện mỗi lần gặp lại mẹ Vân, cô không biết mình nên làm thế nào nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào Môn Tuyệt Luyến Tổng Giám Đốc Không Yêu Vẫn Cưỡng Ép
RomanceTác Giả: Lạc Du Tình trạng : Full Vô trang mình coi thêm truyện nhe mấy bạn. Văn án: Hào Môn Tuyệt Luyến Tổng Giám Đốc Không Yêu Vẫn Cưỡng Ép là truyện tình cảm hài hước nói về sinh nhật ngày đó, bạn trai vì cô đi lấy quà sinh nhật bị xe đụng chết...