9.Phần III Chương 1:Quyết định trở về

556 25 0
                                    

溫泉
泉源雲暖碧粼粼,
火井潛通地入秦.
一酌已消神女唾,
千秋難洗羯奴塵.
山連太白空多雪,
池到華清別有春.
莫向此中談往事,
芙蓉楊柳亦傷神.

Ôn Tuyền
(Ngụy Khởi)
Tuyền nguyên vân noãn bích lân lân,
Hoả tỉnh tiềm thông địa nhập Tần.
Nhất chước dĩ tiêu Thần Nữ thoá,
Thiên thu nan tẩy yết nô trần.
Sơn liên Thái Bạch không đa tuyết,
Trì đáo Hoa Thanh biệt hữu xuân.
Mạc hướng thử trung đàm vãng sự,
Phù dung, dương liễu diệc thương thần.

Dịch thơ:
Suối từ mây ấm biếc lăn tăn,
Giếng lửa ngầm thông tới đất Tần.
Thần Nữ mắng còn tiêu một chén,
Ngựa dê bẩn khó sạch ngàn năm.
Núi liền Thái Bạch riêng màu tuyết,
Ao đến Hoa Thanh chỉ có xuân.
Đừng ở đất này bàn chuyện cũ,
Phù dung, dương liễu cũng thương tâm.
(Điệp Luyến Hoa phỏng dịch)

Phần 4: Hòa An Vương kể chuyện

Chương 1: Quyết định trở về

Năm nay vùng Sa Đà lại xảy ra hạn hán, đồng lúa khô cháy nứt nẻ, cá nằm phơi thây trên con sông cạn nước. Dân chúng trong vùng sắp cạn kiệt lương thực, không ít người đang gói ghém quần áo chuẩn bị đi lánh nạn nơi khác. Ở Khương La này, mặc dù được xưng tụng là "đất lành chim đậu" nhưng đâu phải nơi nào cũng "lành". Người Khương La có một bài dân ca thế này:

"Mặt trời dậy ở đằng đông

Đế đô tỏa nắng, Mạn Hồng âm u

Trường Giang núi nước mây mù

Sa Đà cát trắng, đất dày chân chim

Hà Khổ giá lạnh buốt tim

Bình Thành loạn lạc, Ninh Him thái bình"

Bài ca bao gồm những địa danh nổi tiếng nhất Khương La. Ai chẳng biết kinh thành địa lợi nhân hòa, nhiều nắng nhiều mưa. Mạn Hồng ẩn sau dãy núi hướng Tây, lúc nào cũng thiếu tốn hơi ấm, không gian ẩm ướt, bầu trời âm u. Trường Giang cá tôm đầy ấp, núi non trùng phùng. Sa Đà quanh năm cát phủ, đất ít sỏi nhiều. Hà Khổ là biên cương phương Bắc, một năm tám tháng tuyết rơi. Bình Thành là cửa khẩu thông với Đại Thế, triều đình nào cũng giằng co từ năm này đến năm khác. Ninh Him cũng là cửa khẩu nhưng luôn luôn thái bình, dân chúng ăn nên làm ra, an cư lập nghiệp.

Hạ Hầu Y Uy đứng bên cạnh chỉ tay nói với ta:

"Đất Sa Đà này dám trụ lại cũng chỉ có Vương gia, nếu năm sau thuận lợi, chúng ta nên đào thêm kênh rạch. Ngài có nghĩ tới việc tăng thuế đối với nhóm thương nhân chở hàng hóa mượn đường qua đây không?"

Ta nhìn biển cát xuyên qua tấm lưới đen che đầu, gió cuộn trời quang, cát vàng chầm chậm di chuyển từ cồn này sang cồn khác.

"Chuyện này phải chậm rãi... Hai năm trước đã tăng một lần, giờ lại thêm thuế sẽ khiến lòng người bất mãn. Xét cho cùng một chuyến buôn có bao nhiêu hiểm nguy vất vả, làm ra đồng tiền không dễ dàng..."

Ta cùng hắn trở về vương phủ, nghe tin phu nhân vừa té ngã, lập tức hốt hoảng đi xem. Đại phu khom lưng đứng ngoài cửa phòng chờ phân phó, ta hỏi hắn tình hình.

PHÙ DUNG TRÌ - Hoa BanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ