69.Phần XVI Chương 3: Sóng ngầm

246 12 0
                                    

Phần XVI: Lễ hội săn bắn mùa đông

Chương 3: Sóng ngầm

Ca Dương đứng trên đỉnh đồi nhìn xuống Bách Thượng xanh ngát không thấy chân trời. Gió rừng có mùi vị đặc trưng của gỗ mục và hơi ẩm. Lúc này trông hắn không giống quân vương mà tựa một lãnh tướng. Ca Dương khẽ vuốt bờm ngựa bị gió thổi loạn, Tiểu Bạch lắc lắc đầu hưởng thụ sự thân mật này. Nó không phải ngựa thuần chủng giá trị liên thành mà chỉ là một con ngựa lai giữa Ô Tuyết với Hãn Huyết Mã. Thông thường ngựa lai tạp không được yêu thích, chúng dễ bị các khiếm khuyết về tốc độ và sức dẻo dai. Tuy Ô Tuyết là giống ngựa hạng nhất, Hãn Huyết Mã xếp hạng nhì nhưng con Tiểu Bạch này không được hạng một rưỡi mà chính thức bị đá ra khỏi bảng ngựa quý. Tiểu Bạch có lông màu xám bụi, nhìn bẩn bẩn. Đây là kết quả của mối tình ngang trái giữa con Ô Tuyết lông trắng và Hãn Huyết lông đen. Tiểu Bạch xuất thân từ trại ngựa triều đình, lai lịch của nó là một câu chuyện ly kỳ mà sau nhiều năm được truyền miệng đã có mấy trăm phiên bản.

Trại ngựa nuôi gần một ngàn con tuấn mã, chia thành hai khu vực dành cho quân đội và hoàng gia. Ngựa ở đây được phân chuồng, đánh số, tắm rửa, cho ăn và vận động điều độ theo lịch huấn luyện. Ô Tuyết cùng Hãn Huyết Mã là hai giống ngựa quý nhất. Ô Tuyết có ngoại hình vương giả, thân trắng chân đen, giống như mang bốn chiếc ủng đắt tiền. Ô Tuyết cái thường đỏm dáng, bờm ngắn chân nhỏ, được các tiểu thư ưa chuộng, thích hợp để dạo chơi và khoe khoang trên đường. Trong khi đó Ô Tuyết đực sinh ra đều là chiến mã, bốn chân to khỏe, tính khí ngoan cường, luôn được nuôi nhốt trong khu chuồng thượng hạng. Hãn Huyết Mã kém hơn một tí, nó không được ưa thích vì bề ngoài xấu xí, cổ ngắn chân bè, lông đen hung. Loài ngựa này không nhanh bằng Ô Tuyết nhưng lại bền sức. Đây là giống ngựa phổ biến trong quân đội vì nó chịu được gian khổ, rất trung thành đồng thời sức sống dẻo dai. Có những con cả đời bị thương hàng chục lần mà vẫn nghênh ngang ra trận.

Mẹ của Tiểu Bạch là một con Ô Tuyết thuần chủng trong khi cha nó là giống Hãn Huyết Mã. Ô Tuyết mẹ sinh ra và lớn lên trong khu trại hoàng gia, là một trong số những con ngựa tốt được lựa chọn để sinh sản. Hãn Huyết cha xuất thân từ khu ngựa quân đội, sau một trận đánh nó bị thương mạn sườn, phải ở lại điều dưỡng. Hai con ngựa khác loài gặp nhau ở bãi chạy tập trung, sau này nhiều người vẫn gật đầu bảo rằng đó gọi là "nhất kiến chung tình", thì ra ngựa cũng có tình!

Trại trưởng còn nhớ rõ, con Hãn Huyết Mã thuộc về một vị phó tướng họ Phan, còn khá trẻ, lập được vài chiến công nên cấp trên coi trọng. Sau khi ngựa của hắn bị thương được đem về trại chăm sóc cẩn thận trong ba tháng. Trại ngựa phân chuồng nghiêm ngặt, không để chúng giao phối lung tung làm hỏng huyết thống đời sau. Ngựa thuần chủng được nhốt thành đôi, sau khi ngựa cái mang thai mới tách riêng ra. Ghép ngựa khác giống là điều tối kị, nếu ai lầm lẫn sẽ bị phạt nặng.

Hãn Huyết cha là một con ngựa tinh quái khôn ranh. Ban đêm nó đá bật khóa cửa, giật đứt dây cương, lẻn vào chuồng Ô Tuyết mẹ. Khi người ta phát hiện thì lập tức đổi chuồng, Hãn Huyết cha bị chốt đến một chỗ rất xa, cửa khóa thêm hai lớp. Chẳng biết con ngựa này thành tinh hay sao mà vẫn đá hỏng rào chắn, thoát ra thêm mấy lần nữa. Lúc trại trưởng tức giận sai người đóng đinh bốn phía thì đã muộn, con Ô Tuyết quý giá đã mang thai. Thai kì của ngựa là mười một tháng, tuy có tiếc nuối nhưng người ta vẫn phải chăm sóc Ô Tuyết mẹ cẩn thận, đây là lần đầu nó mang thai. Lúc này Phan tướng quân được lệnh điều động xuống phía Nam, đánh dẹp một bang sơn tặc. Hãn Huyết cha theo chủ ra trận, Phan tướng quân bị tập kích trọng thương, ngất trên lưng ngựa. Con Hãn Huyết Mã kiên cường chở chủ chạy về doanh trai, rồi do mất máu và kiệt sức mà chết. Khi đó ở kinh thành, Ô Tuyết mẹ sinh ra Tiểu Bạch. Phan tướng quân rất thương xót người bạn trung thành của mình, biết chuyện về Tiểu Bạch nên nhận nuôi nó, tránh cho người ta xem thường, bán nó đi làm súc vật kéo xe. Tiểu Bạch có màu lông tạp sắc, lúc nào trông cũng bẩn dù tắm chải hàng ngày. Nó còn là một con ngựa lì lợm hiếm thấy, biết bao thợ đóng móng ngựa bị đá sưng đầu, phải tốn nhiều người ra sức đè nó lại nhưng vẫn không xong.

PHÙ DUNG TRÌ - Hoa BanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ