有所思
芙蓉出水時,
偶爾便分離.
自此無因見,
長教掛所思.
殘春不入夢,
芳信欲傳誰.
寂寞秋堂下,
空吟小謝詩.Hữu sở tư
(Vương Trinh Bạch)
Phù dung xuất thuỷ thì,
Ngẫu nhĩ tiện phân ly.
Tự thử vô nhân kiến,
Trường giao quải sở ti.
Tàn xuân bất nhập mộng,
Phương tín dục truyền thuỳ.
Tịch mịch thu đường hạ,
Không ngâm Tiểu Tạ thi.- Dịch thơ:
Thuở phù dung nở trên mặt nước
Bỗng không lời báo trước chia tay
Đểrồi không thấy được nhau
Đêm ngày dằng dặc treo sầu nhớ ai
Khi xuân tàn mộng dài khó nhập
Muốn tin thư chuyển gấp đến người
Quanh nhà vắng vẻ cảnh thu
Thơ buồn Tiểu Tạ ngâm hoài khôngPHẦN XVI: Lễ hội săn bắn mùa đông
Chương 1: Mùa săn
Sáng nay trời rất lạnh, lão vương gia chống gậy đi ra vườn. Cái gọi là "vườn" cũng không có gì đáng xem, chỉ gồm vài giống xương rồng, cây bụi, còn có ít vò lan hiếm hoi vẫn nở hoa trong cái thời tiết oái oăm này. Ông chầm chậm ngồi xuống xích đu, đây là chỗ con gái thường đọc sách. Chu Lạc Trinh khẽ vuốt sợi dây thừng đã sờn cũ, nhẹ nhàng đung đưa. Ông chìm trong hồi ức về nhiều chuyện đã qua, về kinh thành, về các con, về tuổi trẻ và về người vợ thân yêu của mình.
Lệ Hà bưng chén thuốc nóng đi ra vườn, thấy cha chồng đang nhắm mắt dưỡng thần. Nàng lễ phép thưa với ông:
- Phụ thân, đã tới giờ uống thuốc rồi!
Chu Lạc Trinh mở mắt, thở dài nhìn dâu trưởng.
- Lại thuốc, lão già này sắp thành cái ấm thuốc rồi...
Lệ Hà mỉm cười, cũng to gan đùa giỡn một chút.
- Con có chuẩn bị mứt quả, sẽ không đắng lắm đâu!
Chu Lạc Trinh cười một tiếng ồm ồm, đưa tay nhận cái chén. Sức khỏe của ông mấy năm gần đây không tốt lắm, bệnh này vừa hết bệnh khác lại tới, ông thực sự già rồi... Chu Lạc Trinh nhớ lại những người cùng thời với mình, hầu hết đã khuất núi, lão tiên đế có mười sáu con trai, hiện tại còn dư lại mỗi ông. Hòa An vương nào có tham sống, sống dai sống lâu cũng chỉ tổ cô đơn tịch mịch, gắng gượng đến tuổi này vì không yên tâm đứa con gái, con gái duy nhất của ông.
Khách quan mà nói, Hòa An vương là người có phúc, tuổi già an nhàn, con cháu đầy đàn, trong ngoài đầm ấm. Ở những vương phủ khác không được như thế! Chủ yếu vẫn do sáu đứa con của ông cùng một mẹ sinh ra, thân tình khăng khít, không phải đố kị ghen ghét nhau. Sau khi vương phi mất, ông không cưới vợ khác, chỉ ở vậy nuôi con. Các thiếu gia hiếu thảo lại học theo cha, không nạp tiểu thiếp, nhờ vậy luôn giữ được hòa khí. Hiện tại ông có ba nàng dâu, trừ dâu thứ ba phải theo chồng ở xa thì dâu trưởng và dâu hai đều rất nết na ngoan hiền. Trừ Tiểu Hà tuổi nhỏ thì chỉ còn đứa con trai thứ tư vẫn chưa chịu thành gia lập thất. Ông không quản được đứa con này, từ nhỏ tới lớn đã như vậy.
Lệ Hà thấy cha chồng uống hết thuốc liền nhận lại cái chén, sau đó lấy ra hai phong thư.
- Cha, Lục muội và A Tề hôm qua gửi thư về! Thật trùng hợp tới cùng một lúc!
BẠN ĐANG ĐỌC
PHÙ DUNG TRÌ - Hoa Ban
General FictionTác giả : Hoa Ban Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, tình kiếp, sủng, HE Tình trạng : Hoàn Nguồn: http://hoabanland.wordpress.com Một linh hồn ngụ trong sen đã khiến hoàng đế say lòng. Linh hồn kia cuối cùng cũng đầu thai làm người. Chuyện kiếp trước nh...