72.Phần XVI Chương 6: Phù Dung trì

450 23 2
                                    

Phần XVI: Lễ hội săn bắn mùa đông

Chương 6: Phù Dung trì

- Hoàng thượng, giờ Mẹo sáng nay nhóm Lỗ Lang và sứ thần đã ra khỏi biên giới, không có động thái gì mờ ám. A Mị cũng điều tra được, Triệu Phi Liên liên lạc với bên ngoài nhờ vào một con kim tước mang bên người. Loại chim này đã trải qua huấn luyện, có khả năng ghi nhớ giai điệu, truyền đi dưới dạng tiếng hót. Gần đây Tề vương thường xuyên giao thiệp với một gã sĩ phu họ Minh, lai lịch không rõ, trước mắt chỉ biết hắn cố ý tiếp cận vương gia, đang từng chút thâm nhập vào phe cánh ở Đông Hoang. Bình Thành vẫn trong giai đoạn ngừng chiến, tuy nhiên đáng chú ý là phía nhà Mạc có động tĩnh lạ, một vài nhóm du mục bỗng nhiên xuất hiện, mon men quanh quẩn ở khu vực biên giới. Bởi vì họ không cố ý vượt biên, không gây rối cho nên phía ta chỉ duy trì quan sát. Ở Phượng Triều tất cả đều ổn, tháng tới Phượng Thể lập Hậu, thân thế của hoàng hậu hơi đặc biệt, nàng là phi tần của Phượng Trầm, là em gái ruột của Hoàng thái hậu...

Nói mãi tới đây, Phong cũng ngừng lại tự cảm thán. Nhớ năm đó hắn bảo hộ Thập lục hoàng tử, ba phen bốn bận bị Phượng Doãn, Phượng Vận cho người ám sát. Con đường đến ngai vàng của Phượng đế thật không dễ dàng. Sau mấy năm ngồi vững trên cương vị, cuối cùng Phượng Thể đã công thành danh toại, nắm vận mệnh trong tay, thách thức tất cả luân thường đạo lý, chỉ hành động theo ý muốn đến trời cũng không ngăn nổi! Làm được như vậy, thiên hạ nào có mấy ai?

Hiện tại là mùng sáu tháng Chạp, lễ hội săn bắn đã kết thúc một tuần nhưng dư âm của Bách Thượng vẫn còn lưu lại trong triều. Nếu không kể tới đêm dạ tiệc thì có thể coi mùa lễ hội năm nay thành công mỹ mãn. Lỗ Lang cầu hôn thất bại, ngày hôm sau lập tức bị lệnh trục xuất, cấm nhập cảnh vào Khương La trong vòng ba năm. Bệ hạ xử lý không nặng tay nhưng cũng khiến Thập thất hoàng tử mất hết mặt mũi, gián tiếp làm xấu thêm mối quan hệ vốn chẳng tốt đẹp giữa hai nước... Triều thần lên tiếng phản đối, hoàng đế hành động cảm tính, không để vào tai, thêm cả vụ việc Sử công tử bị phạt năm mươi trượng khiến cho mấy vị Cáo mệnh phu nhân dường như nhận ra tín hiệu nào đó, không dám lôi thôi nhắc tới hôn sự của Quận chúa Minh Châu nữa...

Quay về Đế Đô, mọi thứ lại nề nếp như cũ, ám vệ vẫn phải thực hiện nhiệm vụ hàng ngày. Lúc này thư phòng chỉ đốt ngọn đèn mờ, Ca Dương ngồi trên chiếc ghế quen thuộc, cả người bị bóng tối nuốt chửng. Gần đây không khí trong triều có phần âm u đáng sợ, những buổi chầu cũng tĩnh lặng hơn, không có tiếng oang oang cãi vã như thường lệ. Từ đại thần cho tới gã thị vệ cũng cảm nhận được, bệ hạ dạo này luôn luôn nhíu mày, tâm tình buồn bực, giống như cái ấm nước sôi có thể phun trào bất cứ lúc nào. Ở đời khó đoán nhất là long tâm, thay vì thăm dò lòng vua, thà về nhà nhắc nhở vợ con, ít ra ngoài, ít gây chuyện, thành thật một chút kẻo rước họa vào thân!

Lúc này Phong đứng dưới thư án, vẫn bộ đồ ám vệ đen thui bó người, đeo mặt nạ ngang sống mũi. Hắn trông lên vẻ mặt như quỷ la sát của Ca Dương mà thầm nguyền rủa hai tên Lôi Trì, đúng là huynh đệ không bằng cắc bạc, ai cũng cao chạy xa bay, để một mình hắn ở trong kinh chống đỡ, mỗi ngày đứng trước mặt bệ hạ làm bài kiểm tra tâm lý...

PHÙ DUNG TRÌ - Hoa BanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ