Đạm Đài Tẫn muốn nôn thuốc ra cũng không kịp, Tô Tô để ngón tay ở trong cổ họng hắn một lúc khiến hắn nuốt xuống.Thấy rõ người trong ngực, sắc mặt vốn bình tĩnh của Đạm Đài Tẫn trong nháy mắt đã âm trầm đến đáng sợ.
Tô Tô làm xong việc liền bỏ chạy.
Một khắc trước, gương mặt tươi cười của thiếu nữ còn ở trước mắt, khắc sau đã cách hắn một đoạn rất xa.
Bùn đất trên mặt Đạm Đài Tẫn rơi xuống, hắn nhìn Tô Tô, lộ ra một nụ cười vặn vẹo: "Diệp, Tịch, Vụ."
Nhập Bạch Vũ đương nhiên cũng nhận ra Tô Tô, là cô nương lần trước hiến vũ cho bệ hạ, cũng suýt chút nữa siết chết bệ hạ.
Nhập Bạch Vũ lạnh lùng nói: "Yêu nữ, ngươi cho bệ hạ ăn cái gì?" Ánh mắt nhìn Tô Tô giống như đang nhìn một người sắp chết.
Đạm Đài Tẫn chống tay lên cục đá ở đáy sông nhằm phun thuốc ra nhưng không thành công.
Đây cũng là điều Đạm Đài Tẫn muốn hỏi, dạ dày hắn vô cùng khó chịu, hắn nhìn chằm chằm Tô Tô.
Tô Tô nói: "Đương nhiên là xuyên tràng độc, nếu không chữa sớm thì sẽ chết. Ta khuyên các ngươi vẫn nên nhanh chóng đưa Đạm Đài Tẫn quay về trị bệnh đi, nếu trễ thêm chút nữa, độc phát thân vong thì phải làm sao bây giờ?"
Vì sao mọi người lại thích gọi nàng là yêu nữ, so với nàng, rõ ràng bọn họ càng giống yêu nghiệt hơn mà.
Nghe nàng nói là độc dược, sắc mặt Đạm Đài Tẫn càng khó coi: "Cần đám phế vật các ngươi có tác dụng gì, một nữ nhân cũng không phòng được!"
Nhập Bạch Vũ tự biết bảo hộ không thành, không nói hai lời quỳ xuống.
Đạm Đài Tẫn nhìn một đạo sĩ bên cạnh: "Bắt nàng!"
Lão đạo nghe vậy lấy cờ Chiêu Hồn ra, cờ Chiêu Hồn phát ra ánh sáng màu đen ở đáy nước, đạo sĩ lẩm bẩm trong miệng, cờ Chiêu Hồn bay về phía Tô Tô.
Lúc Tô Tô thấy cờ Chiêu Hồn, ánh mắt cũng trầm xuống: "Yêu đạo, không ngờ các ngươi lại lấy người sống tế cờ!"
Lão đạo cười đắc ý.
Oán khí trùng điệp quanh cờ Chiêu Hồn, chỉ vừa tế ra, oán khí trên đỉnh đầu giao đã cảm nhận được đồng loại, không ngừng bốc lên, cực kỳ hưng phấn.
Cờ Chiêu Hồn vừa lại gần bỗng nhiên to lên, Tô Tô không tránh được đành rút bùa sinh mệnh ra đón một chưởng.
Lá bùa nát trong lòng bàn tay.
Cờ Chiêu Hồn không buông tha, xoay vài vòng trên không trung, muốn tấn công Tô Tô lần nữa.
Tô Tô khó khăn tránh đi, tất cả bùa của nàng đều bị rách, cuối cùng còn bị cờ Chiêu Hồn cờ đánh vào bả vai, ngã xuống mặt đất.
Thứ này vốn là ma khí khó có được, không biết lão đạo sĩ đã giết bao nhiêu người mới khiến nó có oán khí nặng như vậy.
Cờ Chiêu Hồn xoay quanh Tô Tô, dưới lá cờ to lớn, sắc mặt thiếu nữ tái nhợt.
Lão đạo nhìn thấy lá bùa của Tô Tô, biết thiếu nữ này không đơn giản, chỉ sợ là khắc tinh của lão ta. Lão ta lấy lục lạc ra, quyết định nhổ cỏ tận gốc, giết Tô Tô.