Chap 133 : Động não một xíu.

961 85 11
                                    

"Được rồi ngươi về đi, ta sẽ đem bộ vest đó qua. À mà, ngươi tuyệt đối không được bước vào đây mà không có sự cho phép của ta hoặc ta đi cùng nhé? Cứ tự nhiên nếu ngươi muốn bị làm thịt."

"Tôi hiểu rồi."

Không nói lời nào thêm, cậu mặc kệ cô gái đang nở nụ cười tinh ranh nhìn mình mà quay lưng rời đi.

Nhìn lại tòa lâu đài, mặc dù Yuki đã cảnh cáo cậu, nhưng vẫn có thứ gì đó khiến cậu tò mò về tòa lâu đài này, tuy vậy, cậu có linh cảm là mình sẽ chẳng gặp được điều gì tốt lành từ cái tòa lâu đài u ám này.

*

Trở về ngôi nhà của chàng tiều phu, cậu một lần nữa nhìn xung quanh, có một cái lò sưởi, một cái thang gỗ, một sợi dây thừng,một cái rìu và vô số thứ khác, nhưng thứ cậu cần tìm bây giờ chỉ có một.

Một cái bàn và hai cái ghế được đặt ở góc tường, cậu từng lượt lấy từng cái ghế và bàn đặt ở giữa để chuẩn bị cho cuộc nói chuyện.

"Đáng tiếc là nơi đây không có trà."

Không có trà, cũng như không có bếp núc gì cả, cậu đang tưởng tượng ra cái ngày mà cậu phải quỳ lạy cô gái kia để xin thức ăn, mặc dù chắc chắn không có ngày đó vì cậu đã có cây rìu đủ để đi săn.

Ngồi xuống một chiếc ghế, cậu định hình lại tình hình.

Đây có lẽ là thế giới song song hay chỉ là một thế giới giả tưởng, nhưng dù vậy cũng chẳng thể nào ra, có lẽ cách ra duy nhất mà cậu có thể nghĩ đến là hoàn thành cái thử thách ấy, một cái thử thách mà cậu không biết tại sao mình lại bị dính vào.

Bấy giờ thì đó có lẽ là cách khả quan nhất, việc bây giờ của cậu là tìm ra được cái thử thách đó là gì, cũng như hoàn thành nó.

Tiếp theo, cậu nhìn vào lòng bàn tay phải mình. Cậu vẫn chưa hiểu lý do tại sao mình không thể sử dụng ma thuật được mặc dù ma lực của cậu vẫn còn đó, lý do này có lẽ cậu phải hỏi người con gái kia thôi.

"Ồ? Ngươi tử tế thật đấy người hầu của ta."

Một giọng nói vang ra từ phía cửa phòng, cậu nhìn về phía giọng nói đó, là Yuki, trên tay cô đang là một cái dĩa có hai tách trà và ấm trà trên đó, có lẽ cô cũng đồng ý tưởng với cậu việc vừa uống trà vừa thảo luận.

Cô bước đến chỗ cậu mà không quên đóng cửa lại. Đặt hai tách trà cho đôi bên, cô lấy ấm trà đổ đầy tách của cậu và cô, đó có vẻ là trà nóng vì nó bóc một tí khói lên, nó khiến cậu thấy thoải mái vì cuối cùng cũng có thể làm ấm cơ thể mình.

"Uống đi." 

  Cầm tách trà của mình lên, cô uống một ngụm quay sang nhìn cậu người vẫn chưa uống chút trà nào.

"Có tính tiền không?"

"Haha, đừng dè chừng ta như thế, cứ uống thoải mái đi."

"Có tính tiền không?" Cậu lặp lại câu hỏi, khiến Yuki nhíu mày.

"Không ! N-Ngươi dè chừng ta đến thế à!?"

 "Tất nhiên, dù sao cô cũng là Phù Thủy mà, mà vì dụ lúc nãy tôi mới dè chừng, chứ tôi cũng chẳng quan tâm mấy về việc cô là Phủ Thủy đâu."

[delay][OLN]Kẻ nắm giữ「Sự Thông Thái của Solomon.」Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ