Trở lại thành phố, Tae Hyung càng cảm thấy cô độc và buồn bã nhiều hơn. Ban đêm cậu thường ra ngoài lần tìm men rượu cho vơi đi nỗi đau trong lòng.
Bước ra khỏi một quán bar, Tae Hyung say đến độ bước thấp bước cao xiêu quẹo, va phải người này, va phải người kia. Bỗng cơn buồn nôn ập đến, cậu lao vào một con hẻm nhỏ nôn hết những thứ trong người ra, nhưng ngoài rượu ra cậu còn có gì nữa chứ. Suốt ngày cậu chỉ thích uống rượu, buông thả bản thân, hành hạ chính bản thân mình. Nhưng không hiểu sao nỗi đau trong tim vẫn không vơi đi phần nào, mà lại mỗi ngày một tăng.
Cậu không biết đã bao nhiêu lần dạ dày chảy máu vì uống quá nhiều rượu. Những lúc đó lại dại dột nghĩ rằng nếu như thế mà chết đi có lẽ sẽ tốt hơn. Có thể chấm dứt nỗi đau này.
Cậu lần dò theo vách tường trong con hẻm, bước đi ra ngoài. Cậu thấy có ba tên da đen bự con bặm trợn đi tới, chặn đường của cậu. Tae Hyung chẳng thèm để ý, cứ tiến thẳng về phía trước, cuối cùng va vào môt tên trong số chúng rồi lảo đảo ngã xuống đất. Cậu chẳng buồn để ý đến chúng cứ thế lồm cồm bò dậy bỏ đi rồi lại té xuống.
( Từ đoạn này là giao tiếp bằng tiếng anh )
Ba tên này lặp tức lôi cậu dậy mắng :
- Thằng chó ! Mày không có mắt à, có thấy đường đi hay không hả. Dám đụng vào bọn tao mà không biết xin lỗi à.
Kim Tae Hyung hất tay bọn chúng ra khỏi người mình, rồi nói bằng giọng nhừa nhựa say:
- Tụi bây mắng tao không có mắt, vậy tụi bây có mắt sao không chịu tránh đi.
- Mày va vào tụi tao rồi còn bắt bẻ à. Mày muốn chết phải không?
- Đúng đó, tao đang muốn chết đó, tụi bây mau cho tao toại nguyện đi. Tao sẽ cho tiền tụi bây – Tae Hyung cười nhạt nói trong cơn say.
- Thằng này nó điên rồi, bỏ đi - Một tên khuyên.
- Nó nói sẽ cho tiền kìa. Mau lục bóp nó xem thử coi có bao nhiêu tiền – Tên bị va vào nói.
Hai tên kia liền xúm lại móc bóp của Tae Hyung. Chúng thấy có rất nhiều tờ đô la 100 thì reo lên:
- Thằng này nhiều tiền lắm, ha ha...hôm nay tụi mình ăn chơi một bữa thả cửa luôn.
Một tên định rút tiền ra khỏi bóp thì tên kia ngăn lại:
- Mày ngu quá, cái bóp này là hàng xịn. Cứ việc lấy luôn đừng trả lại làm gì.
Tên kia gật đầu định bỏ bóp vào túi nhưng Tae Hyung đã gào lên:
- Tụi bây muốn tiền thì cứ lấy, nhưng trả lại tao cái bóp đó.
Tất nhiên ba tên kia không chịu, cậu liền lao đến tên cầm bóp ra sức giật lại cái bóp của mình. Quá bất ngờ tên cầm bóp không giữ kịp, bị Tae Hyung giật được cái bóp, nhưng cậu đứng không vững liền bị ngã xuống, cậu ôm chặt cái bóp vào trong lòng. Giữ gìn như một vật báu.
Ba tên kia thấy cái bóp bị giật lại thì tức giận, chúng lao vào đánh . Cơn say, cơn đau ập đến cùng một lúc, Kim Tae Hyung không còn sức đánh trả bọn chúng, cậu chỉ biết ôm chặt cái bóp vào trong lòng, không muốn bị lấy mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vì yêu mà đến
FanficMột câu chuyện tình đầy trắc trở, dường như mọi cố gắng của họ đều tan biến. Liệu đôi ta có thể mỉm cười với nhau lần nữa? Mũi tên của Cupid có còn hiệu nghiệm? KHÔNG COPY HAY CHUYỂN VER