Hàn Diệp cảm nhận được vị tanh nhàn nhạt, khác với máu huyết hắn từng cắn răng nuốt xuống trên chiến trường, vị tanh này còn có chút mằn mặn nhàn nhạt, đủ để hắn nhận ra đó là nước mắt của Cơ Phát.
Cơ Phát hôn hắn, cắn từ bờ môi mỏng tới đầu lưỡi nóng hổi, nhất quyết phải in cho ra dấu vết, đồng thời còn vô thức siết lấy tóc hắn, như một cách trút cơn nhung nhớ tình si đè nén bấy lâu nay, tựa đóa hoa rực rỡ nở rộ sau thời gian dài thai nghén. Tất cả cảm nhận của Hàn Diệp tụ lại giữa môi răng, ướt át, nóng bỏng, cùng với chua xót mặn nồng và đau đớn nhè nhẹ mà hắn khát khao bấy lâu nay. Hắn hấp tấp, vội vã, gấp gáp ôm lấy Cơ Phát, ôm lấy thân thể ấm nóng kề sát bên người, ôm lấy mồi lửa duy nhất có thể thắp sáng sinh cơ bên trong hắn...
"Cơ Phát..." Hàn Diệp nghe thấy tiếng nấc nghẹn ngào khe khẽ của Cơ Phát, hắn hôn đáp trả, vừa hôn vừa thì thào gọi tên y, cảm nhận cơn run rẩy không thể khống chế của y, giữ chặt y trong lồng ngực, giam cầm y bằng ngọt ngào cay đắng suốt thời gian qua.
"Ta ở đây..." Cơ Phát cũng ôm hắn, thở hổn hển, hít mũi một cái: "Cuối cùng cũng có thể gặp lại ngươi, ngươi gầy đi nhiều, có phải là mấy năm nay vì nhớ ta nên không thể ngủ ngon được hay không..."
"Đúng vậy, không chỉ không ngủ được, ta còn không thể sống yên, thời khắc nào cũng nhớ tới ngươi, ngươi như một liều mê hồn dược khiến ta không tài nào ngừng nghĩ về ngươi, lúc nào cũng tưởng tượng ngươi đang ở gần ta thì mới có thể an tâm!" Hàn Diệp kề sát vào trán y, hắn không phát hiện mình cũng đã khóc từ lúc nào.
Cơ Phát giơ ống tay áo lau nước mắt cho hắn, đấm nhẹ lên vai hắn hai cái: "Ta đã về, cũng không đi nữa, ngươi có thể phạt ta để bù đắp cho những ngày tháng không có ta."
Hàn Diệp nắm lấy tay y, cẩn thận hỏi: "Vậy ngươi có nhớ ta không?"
"Ngươi nói xem?" Cơ Phát mếu máo rồi cười: "Nhìn đi, trừ phụ mẫu ra, ta chưa từng khóc vì ai, hôm nay ngươi hại ta mất mặt như vậy, có phải cũng nên trả giá hay không?"
Hàn Diệp cũng bật cười: "Ngươi muốn ta làm gì đây?"
"Làm ta." Cơ Phát hùng hồn nói.
"...Ngươi chắc không?" Hàn Diệp sợ ngây người, đây không phải lần đầu Cơ Phát chọc hắn như vậy, nhưng lúc này gặp lại, mọi kìm nén như lũ vỡ đê, hắn không chắc Cơ Phát hưng phấn quá độ có làm chuyện rồ gì hay không.
"Nếu ngươi dám làm thì ta dám nhận!" Cơ Phát ngẩng đầu cắn lên cằm hắn, véo má hắn: "Lẽ nào ngươi sợ sao?"
"Không phải vậy..." Hàn Diệp để mặc cho y cắn, toàn tâm toàn ý làm cho y hài lòng: "Ta còn chuẩn bị hỷ phục chờ đón ngươi vào cửa, sao có thể không muốn... Nhưng mà chúng ta đều là nam tử, nếu là chuyện đó thì phải cần chút vật bổ trợ..."
"Ta vẫn đang nghiên cứu về một loại mật dịch có thể... Giúp cho ngươi thoải mái hơn một chút." Dù đã bộc lộ tình cảm lâu như vậy, Hàn Diệp vẫn còn hơi ngại ngùng khi nhắc tới chuyện này, không biết là vì bị Cơ Phát véo quá lâu hay là vì lý do nào khác, hai má hắn đỏ bừng, trông rất là bắt mắt: "Còn có công dụng trợ hứng, tiêu sưng, chỉ là ta vẫn chưa hoàn thành. Đợi tới lúc đó, nhất định ta sẽ không làm ngươi đau..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[End] Thần Y Chỉ Muốn Ngao Ta [Diệp Cơ/Tuấn Hạn] - Teade
FanfictionTên fic: Thần Y Chỉ Muốn Ngao Ta *ngao: nấu, hầm, ninh Tác giả: Teade Couple: Hàn Diệp x Cơ Phát (Tuấn Triết diễn sinh - Diệp Dĩ Cơ Nhật) Thể loại: cổ đại, trùng sinh, hài hước, ngược thân, ân oán, báo thù rửa hận, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE Tóm tắt: ...