Chương 6. Lễ Tế (Thượng)

2K 121 10
                                    

Thời điểm Lê Giang Dã nhận được điện thoại của mẹ là lúc đang chọn phim để đi xem, cậu hơi mất tập trung hoặc có lẽ là do lần nào gọi điện mẹ cũng nói những câu giống nhau.

Chẳng qua là lần này bình nước nóng có vấn đề, Lê Giang Dã đã hẹn ngày mai sẽ về xem thế nào. Mẹ cũng không cúp máy, quả nhiên là lại bắt đầu lải nhải với cậu về giải thưởng gì đó anh trai mới được nhận và cả chuyện mới thu âm ca khúc nào.

Nhưng có một điều kỳ lạ rằng, rõ ràng là có thể kể cặn kẽ những việc của anh trai ở tận bên kia nhưng lại cứ liên tục nhắc nhở cậu: lúc nào nói chuyện với anh thì nhớ nhắc anh con rảnh rỗi nhớ gọi điện về nhà nhé——

Đấy nhớ thế cơ mà.

Mẹ không nhớ ra hôm nay là sinh nhật của cậu, thế nên Lê Giang Dã cũng không nhắc đến.

Thực ra bảo bà ấy quên thì cũng không quên hẳn, qua thời gian nữa thể nào cũng nhớ ra, tới lúc ấy lại cùng nhau ăn bữa cơm là được.

Chỉ là có chút mỉa mai, anh trai ở cách xa ngàn dặm thì mẹ lúc nào cũng luôn nhớ đến, anh ấy là biểu tượng của vinh quang và niềm tự hào, là đứa con trai mà mẹ không thể sống thiếu được.

Nhưng còn người ở gần trong gang tấc thì điều mà mẹ muốn nói đầu tiên, lại là chuyện bình nước nóng trong nhà không bật lên được.

Thực ra sau ngần ấy năm, cậu cũng quen với cuộc sống bất công từ những điều nhỏ nhặt này trong gia đình rồi.

Ban đầu Lê Giang Dã nghe điện thoại bằng một tay, nhưng cuối cùng cậu lại kẹp vào vai vừa "vâng, vâng" trả lời, vừa gõ phím bằng cả hai tay lo việc của mình.

...

Lê Giang Dã cuối cùng chọn được bộ phim 《Lễ Tế》mới ra mắt ở Thái Lan, ngay từ cái tên của bộ phim đã bộc lộ sự tà ác, thời gian chiếu cũng được sắp xếp vào đêm khuya vô cùng thích hợp.

Ban đầu đây chỉ là một đề nghị trong lúc tức giận, nhưng sau khi đọc các bài phê bình trên mạng, bọn họ nói rằng đây là một bộ phim khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, rùng rợn đến nỗi không tài nào ngủ nổi, thế là Lê Giang Dã thực sự rất mong chờ.

Cậu trời sinh đã rất can đảm, xem nhiều phim kinh dị như vậy mà chỉ thấy kích thích chứ chưa bao giờ sợ hãi.

Nhớ lại hồi học cấp hai, Lê Diễn Thành cùng cậu đi xem một bộ phim về xác sống, nhưng mới xem được nửa chừng anh ấy đã bỏ về vì không thể chịu được, còn nói: "Anh xem mà chỉ thấy buồn nôn thôi, chẳng có cảm giác gì cả, không biết vì sao mọi người lại thích."

Anh trai không thích xem mấy bộ phim kiểu này thì Lê Giang Dã cũng không thấy có gì ngạc nhiên, nhưng cậu vẫn luôn nhớ rằng hôm đó Tạ Lãng không đi cùng bọn họ, chỉ là sau đó khi Lê Diễn Thành đã hỏi anh "Có thích xem phim kinh dị không?", Tạ Lãng chỉ đơn giản là lắc đầu và đáp lại một câu "Không thích".

Vậy nên ngay cả câu "Nhưng mà em thích", cậu cũng không thể nói ra được.

Cứ như vậy từ bé đến lớn, sở thích, gu thẩm mỹ, tất cả mọi thứ của anh trai đương nhiên là đều đúng đắn.

NAM PHỤ (Hiện đại/Thế thân/Gương vỡ lại lành)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ