"Anh Lãng, anh, anh có muốn đi tắm trước không?"
Lúc Lê Giang Dã bắt đầu đi vào phòng bếp, trông thấy Tạ Lãng vẫn đi theo mình, bèn không kìm được mà hỏi anh với chút ngượng ngùng: "Lúc nãy tan học, em đã tắm qua ở phòng tập rồi!"
Nhưng quả nhiên, Tạ Lãng chỉ yên lặng lắc đầu, không có ý định rời đi.
Không gian của phòng bếp nhỏ đến đáng thương.
Nơi này chỉ có một cái bếp và một cái tủ lạnh chen chúc trong góc, hai người dù mảnh khảnh cỡ nào cũng khó có thể cùng lúc đi ngang qua nơi này, nhưng Tạ Lãng với thân hình cao lớn, rõ ràng là không thích hợp chen chúc vào không gian hẹp như thế này, vì vậy đã trở nên lúng túng khi đứng giữa gian bếp và cũng là vì đã đi lạc vào một tổ chim bé nhỏ, hoàn toàn nằm ngoài tầm vóc của mình.
Vụng về, nhưng lại mang theo một vẻ đẹp trai không sao tả xiết.
Lê Giang Dã chỉ đành bất đắc đi cố gắng dùng chút sức lực chen qua người Tạ Lãng: "Vậy thì... anh để em đi qua đã."
"Anh muốn ăn mấy quả trứng? Bình thường em chỉ ăn hai quả, còn anh thì sao?"
Lê Giang Dã vừa mở tủ lạnh vừa hỏi.
"Thế thì anh cũng ăn hai quả." Tạ Lãng đáp.
Anh đưa mắt nhìn về phía tủ lạnh, trông thấy trong đó cũng không nhiều đồ lắm, chỉ có ít sữa chua, xúc xích và táo, ngoài ra trên cửa tủ lạnh còn có hai hàng đựng đầy trứng.
Tiểu Dã thực sự đã mua rất nhiều trứng.
"Anh đánh trứng đi!" Lê Giang Dã không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Tạ Lãng đang rất hứng thú quan sát tủ lạnh của mình.
Thật sự là vướng víu mà!
Vừa nói, cậu vừa ngồi xổm xuống, lấy một hộp cơm đã nấu tối qua từ trong tủ lạnh ra, sau đó bắt đầu thái hành và xúc xích trên thớt.
Hai người cứ như vậy, cùng chen chúc nhau trong một không gian chật hẹp, bọn họ gần như áp sát vào nhau, bời vì không nói lời nào, thế nên trong căn bếp chỉ vang lên tiếng đũa đánh trứng của Tạ Lãng và tiếng dao xắt hành của cậu.
Không biết là vì sao, bầu không khí lúc này bỗng nhiên lại trở nên sền sệt giữa những tiếng động.
Lê Giang Dã không khỏi liếc trộm động tác của Tạ Lãng——
Cái người này... đánh trứng cũng giỏi ghê.
Tạ Lãng dường như rất thích hợp với nhiệm vụ này, anh nghiêm khắc, khó tính và không bao giờ lười biếng, vì vậy chất lỏng của trứng được đánh vừa mỏng lại vừa đều tay, thậm chí còn ngon hơn so với cách đánh thông thường của cậu một chút.
"Khụ!" Lê Giang Dã hắng giọng, nói: "Được rồi đó, anh giỏi ghê!"
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Lê Giang Dã đổ trứng vào chảo đã làm nóng trước, sau đó nhanh chóng dùng thìa đảo lên, mùi thơm của trứng lập tức xông vào lỗ mũi.
Cậu đảo trứng thật tơi xốp cho đến khi màu trứng chuyển từ vàng nhạt sang vàng óng, khi độ nóng vừa phải mới đổ hết cơm vào. Lê Giang Dã vừa dùng thìa nghiền nát hết những cục cơm vón lại, vừa giải thích: "Cơm rang trứng dùng cơm để qua đêm sẽ ngon hơn, vì khi đó nước đã bốc hơi gần hết, khi rang cơm sẽ tương đối khô, không bị dính quá..."
BẠN ĐANG ĐỌC
NAM PHỤ (Hiện đại/Thế thân/Gương vỡ lại lành)
General FictionTác giả: Tang Tâm Bệnh Cuồng Đích Qua Bì Nguồn: Trường Bội Tạ Lãng x Lê Giang Dã Không phải giới giải trí Thế thân, nhưng cũng không hoàn toàn là thế thân. Tác giả bắt đầu viết chương 01 vào ngày 10/12/2022, vì là chị Dưa nên luôn có ngoại lệ. Bản e...