Khi tia nắng đầu tiên của buổi sáng ló dạng, Tạ Lãng đã tỉnh dậy.
Anh có một tác phong cố định là không bao giờ nằm ườn trên giường, nhưng mấy ngày nay lại khác với bình thường.
Cả người Lê Giang Dã nép vào trong lòng Tạ Lãng, cho dù ngủ say thì hai tay vẫn gắt gao ôm lấy eo anh, khuôn mặt nhỏ nửa vùi trên ngực Tạ Lãng.
Mặc dù Tạ Lãng đã mở mắt, nhưng ngay cả hô hấp cũng cực kỳ nhẹ nhàng.
Anh sợ làm phiền đến giấc ngủ của Lê Giang Dã, thế nên mặc dù một cánh tay đã bị đè đến mức tê dại, nhưng vẫn gắng duy trì trạng thái không nhúc nhích.
Tạ Lãng rất giỏi trong việc kiên nhẫn, điều này đối với anh mà nói thậm chí còn chẳng phải việc vất vả gì.
Anh chỉ đang tập trung nhìn chàng trai đang ngủ say trong lòng mình, nhìn hàng mi dài mảnh của Lê Giang Dã cụp xuống, dưới mắt cậu còn in lên bóng lông mày.
Lúc này thời gian dường như đã ngừng lại, giá như cứ ngừng lại như thế này thì thật tốt biết bao.
Tạ Lãng khẽ cúi đầu, rất muốn hôn lên vầng trán nhẵn nhụi của Lê Giang Dã, nhưng anh vẫn cố kiềm chế, có lẽ là vì không muốn đánh thức người trong lòng hoặc là cảm thấy không nên làm như vậy.
Nhưng anh lại không thể ngăn động tác tiến lại gần, Tạ Lãng khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng ngửi lấy hơi thở dài và ấm áp của Lê Giang Dã và mùi hương rất đặc biệt trên người chàng trai.
Chẳng biết nên mô tả như thế nào, nhưng mùi hương ấy giống như được trộn lẫn giữa mũi sữa tắm và bộ đồ ngủ của anh, cùng với mùi hương riêng của sinh vật nhỏ ấm áp Lê Giang Dã.
Càng đến gần cổ áo của cậu, anh càng cảm thấy mùi hương kia trở nên thơm hơn.
Buổi sáng cơ thể của anh đang ở trạng thái vô cùng nhạy cảm, khi ngửi được mùi hương này lại giống như bị nghiện, nhưng còn phải hơi cong người lên vì sợ mình sẽ có phản ứng thái quá.
Dưới trạng thái cảnh giác như vậy, thế nên bên ngoài vừa có tiếng động, lỗ tai của Tạ Lãng đã vội vàng vểnh lên——
Những chú chim chẳng biết ở đâu đến đã bắt đầu ríu rít bên ngoài cửa sổ.
Tạ Lãng cảm thấy thật đau đầu.
Lúc Lê Gia Minh ở nhà một mình, vì sợ chú chó con sẽ cảm thấy buồn chán lại cộng thêm với việc Lê Gia Minh rất thích xem về những chú chim, vì vậy anh đã nhờ người đóng một cái giá gỗ trên ban công, trên cao nhất còn đặt một cái khay để thức ăn cho chim, bằng cách này anh sẽ có một đài quan sát những chú chim cho Lê Gia Minh ngay trên ban công nhà mình, nhóc kia có thể ngắm nhìn những chú chim yêu thích bay lượn kiếm ăn mà không vô tình làm chúng bị thương.
Lúc trước thì không cảm thấy có gì không ổn, nhưng sau khi Lê Giang Dã trở về lại cảm thấy tự chuốc phiền phức cho mình.
Thật sự quá ồn ào, nếu như Lê Giang Dã không được ngủ ngon thì chi bằng dỡ bỏ đi thì hơn.
Nhưng mà... Tiểu Dã sẽ ở lại đây bao lâu?
BẠN ĐANG ĐỌC
NAM PHỤ (Hiện đại/Thế thân/Gương vỡ lại lành)
Fiksi UmumTác giả: Tang Tâm Bệnh Cuồng Đích Qua Bì Nguồn: Trường Bội Tạ Lãng x Lê Giang Dã Không phải giới giải trí Thế thân, nhưng cũng không hoàn toàn là thế thân. Tác giả bắt đầu viết chương 01 vào ngày 10/12/2022, vì là chị Dưa nên luôn có ngoại lệ. Bản e...