ngoảnh lại

18 4 0
                                    

cuộc sống vẫn tiếp diễn và ta không cần ngoảnh lại phía sau.

trần văn công đã nghĩ như thế, khi tiếng còi mãn cuộc vang lên và xung quanh anh, những tiếng hô vô địch rồi, vô địch rồi bắt đầu vang dội. đội bóng của anh, đội bóng áo màu xanh trắng, đã chính thức lên ngôi một cách đầy xứng đáng mặc cho những khó khăn, những nghi hoặc bủa vây quanh họ trong suốt giai đoạn vừa qua. anh nhìn quanh. rafaelson, khắc ngọc, văn vĩ, nguyên mạnh, tất cả đều đang say trong niềm vui chiến thắng. văn công muốn giữ mãi những khoảnh khắc này, khoảnh khắc của niềm vui lớn lao đầu tiên mà sự nghiệp của anh được nếm trải, khoảnh khắc mà anh tin rằng rồi đây sẽ in sâu vào tâm khảm mình tới mãi mãi, mãi mãi về sau.

và anh đưa mắt tìm huấn luyện viên vũ hồng việt. người đang, như dự đoán, được các cầu thủ ào tới vây quanh và tung lên trời trong sự sung sướng tột đỉnh.

lại một chiếc cúp nữa, thầy nhỉ? văn công mỉm cười, thầm nghĩ.

lâu lắm rồi anh mới lại thấy thầy việt vui như thế. và tất nhiên, cũng lâu lắm rồi hai thầy trò họ mới lại cùng nhau vô địch như thế. lần cuối cùng, có lẽ là từ hồi...

văn công vội vã xua ngay những kí ức ấy đi. khoảnh khắc này, phải là của sự đúng đắn. của sự khẳng định. tất cả mọi con đường anh đi, tất cả mọi khả thể anh nhìn thấy, đều dẫn đến nơi này. thực tại chỉ có một và duy nhất. anh đã vô địch, với thép xanh nam định rồi. những cái tên khác, không cần phải bận tâm làm gì.

cuộc sống vẫn tiếp diễn và ta không cần ngoảnh lại phía sau.

và văn công chưa từng ước mình đã sống một cuộc đời khác. chưa từng.

vnf | time capsuleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ