Lực lượng của Xá Lợi Phật châu đối kháng cùng lực lượng ma khí, tâm tình Tiểu Nguyệt Nha lay động, lực lượng trong cơ thể bé cuồn cuộn, bỗng nhiên bé hét lên chói tai, trong vô hình bộc phát ra một cỗ lực lượng kì dị. Lực lượng tuy nhỏ, nhưng đủ để đánh vỡ thăng bằng.
Độ dày bức tranh trên vách không ngừng luân chuyển một chút, thăng bằng bị đột nhiên đánh vỡ, nảy sinh vết nứt tí ti.
Hai người Vân Huyên cùng Tử Yêu liếc mắt nhìn nhau, biết thời cơ đến, hai người ra sức tấn công nơi có vết nứt, thoát ra ngoài.
Mọi người bên ngoài bức bích họa xếp thành hàng dài, thấy hai người từ bích họa lao ra, vội vàng tránh né đến một bên. Bên trên, đập vào mắt chính là một bóng dáng màu đỏ như có như không, bóng dáng của nàng gần như trong suốt hư vô, đó là hồn phách Vân Huyên, không phải là người thật của nàng. Ở sau nàng, mới là Tử Yêu một bộ tóc trắng yêu mỵ.
Hồn phách Vân Huyên rốt cục khôi phục tự do.
Chẳng qua là, hồn phách là không thể gặp ánh nắng, nàng nên như thế nào lại thấy ánh mặt trời đây?
"Ghê tởm! Các ngươi mơ tưởng chạy ra tế đàn của ta! Tất cả chịu chết cho ta đi!" Ma khí màu đen như mưa rào trút xuống, hung hăng tấn công mỗi người.
Hư ảnh Vân Huyên màu đỏ sau khi phá vách tường ra, nàng không có ngừng, tiếp tục hướng thẳng phía trước bay đi. Tại phía trước nàng, chính là Tiểu Nguyệt Nha đang bị Xá Lợi Phật dẫn dắt trôi nổi đến giữa không trung!
Ý thức được ý đồ của Vân Huyên, hai vợ chồng Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt đồng thời thay đổi sắc mặt, cũng không bất kể nàng đến cùng phải lão tổ tông cấm kỵ nhất tộc hay không, hai người phi thân đến gần hướng về nàng công kích.
"Dừng tay!"
"Không cho xâm chiếm thân thể con gái của ta !"
Đáng tiếc, hai vợ chồng vẫn là đã muộn một bước, hồn phách Vân Huyên bay được cực nhanh, thoáng cái liền tiến vào thân thể Tiểu Nguyệt Nha. Ánh mắt Tiểu Nguyệt Nha bỗng nhiên mở ra, bên trong không còn là ngây thơ cùng hồn nhiên, mà là thâm thúy cùng thần bí không cách nào thấy rõ. Hai vợ chồng vội vàng thu tay lại, lúc này mới không ngộ thương đến con gái của mình.
Tiểu Nguyệt Nha mở mắt ra từ từ rơi xuống, dáng người nho nhỏ, tiếng nói non nớt nhưng lại nói ra những lời già dặn, "Khí tức và huyết mạch của con gái các ngươi gần gũi với ta nhất, là thân thể tốt nhất để ta nhập vào. Các ngươi yên tâm, ta sẽ không chiếm thân thể con gái các ngươi quá lâu, chờ ta xong xuôi chuyện ta muốn làm, ta tự nhiên sẽ rời khỏi thân thể của cô bé. Bất kể thế nào, ta cũng coi như là lão tổ tông của các ngươi, lời nói của lão tổ tông, các ngươi luôn luôn phải nghe đúng không?"
"Ta nhổ vào! Thiệt thòi cho ta lúc trước còn tôn kính ngươi như vậy, tìm tới cứu ngươi, không nghĩ tới ngươi sẽ làm ra chuyện bỉ ổi bực này. Loại như ngươi không hỏi tự lấy, chiếm cứ thân thể con gái của ta, cùng Tử Yêu có cái gì khác biệt?" Vân Khê mặc kệ nàng phải hay không phải là lão tổ tông, không chút khách khí phản bác, "Ngươi muốn mượn một cái thân thể nhập vào người có thể, ngươi có thể tìm ta, không được đụng đến con gái của ta!"
BẠN ĐANG ĐỌC
(P3) Thiên tài nhi tử và Mẫu thân phúc hắc
HumorThể loại: xuyên không, huyễn huyễn, sủng, hài Nhân vật chính: Vân Khê, Long Thiên Tuyệt, Vân Tiểu Mặc, Hách Liên Tử Phong, Nam Cung Dực, Đông Phương Vân Tường...... Tình trạng sáng tác: Hoàn Độ dài: 707 chính văn và 12 phiên ngoại ...