"Sư tôn, đợi ta trở về rồi nói sau." Nghe gã sai vặt nói xong, Tiêu Cảnh có chút xin lỗi nhìn Ôn Thanh Lan, rồi nhanh chóng đẩy cửa rời đi, để lại gã sai vặt và Ôn Thanh Lan hai mặt nhìn nhau.
Tiêu Cảnh thế nhưng vứt mình ở đây bỏ ra ngoài, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có, Ôn Thanh Lan trừng lớn mắt, hơn nửa ngày mới tiêu hóa được tin tức này.
Đợi đến lúc phản ứng lại thì trong lòng không khỏi giận dữ, mắng thầm: Cái tên đồ nhi bất hiếu này, xuất môn một chuyến, vừa vào chốn hồng trần, lại đi học tật xấu của phàm nhân, thật là một chút cũng không đáng yêu.
Trước kia còn cung kính hiếu thuận, săn sóc phục tùng, hiện tại xem ra, ưu điểm này cũng không còn!
"Phu nhân, phu nhân, tại sao lão gia lại kêu ngài sư tôn ạ?"
Ôn Thanh Lan vẫn còn vì tiểu đệ tử thay đổi mà rầu rĩ trong lòng, lại quên mất bên cạnh còn có một gã sai vặt, nghe gã sai vặt nói xong, hắn híp híp mắt, mặt không cảm xúc hỏi: "Ngươi nói cái gì?"
Gã sai vặt không hiểu sao cảm thấy cổ có chút lạnh, gã nghĩ chắc là tâm sinh ảo giác nên ném nó ra khỏi đầu, tiếp tục đĩnh đạc nói: "Phu nhân không phải gia quyến của lão gia sao, vì cái gì lão gia lại kêu ngài sư tôn ạ? "
Đấy là cái quỷ gì?
Ôn Thanh Lan thầm mắng ở trong lòng, hắn bất động thanh sắc hỏi: "Là lão gia nhà ngươi nói như vậy?"
Nếu thật sự là vậy, tiểu tử Tiêu Cảnh này thật đúng là da ngứa thiếu đánh, lát nữa phải giáo dục lại y, cho y biết thế nào là tôn sư trọng đạo.
Ôn Thanh Lan vừa hỏi, gã sai vặt liền ngây ngẩn cả người.
Gã gãi gãi đầu, nhăn mặt suy nghĩ nói: "Chuyện này...... Lão gia không có nói tới, nhưng mà lúc tiểu nhân gặp được lão gia, lão gia cả ngày mang theo ngài một tấc cũng không rời, còn an bài phòng ngủ của ngài ở chủ phòng, cực nhọc cả ngày lẫn đêm chiếu cố, không màng nghỉ ngơi, tiểu nhân còn bắt gặp lão gia cả ngày ngồi ở mép giường nhìn ngài, nắm tay của ngài, có người giới thiệu cô nương thiếu gia cho lão gia, lão gia đều cự tuyệt, cho nên ngài không phải phu nhân thì là cái gì, nào có ai đối tốt với người khác như thế? "
Phàm nhân vô tri, đó là bởi vì bản tôn là sư tôn của lão gia nhà ngươi, tận tâm hầu hạ như thế cũng không quá.
Nhưng việc này không cần phải giải thích với hạ nhân, so với chuyện này, Ôn Thanh Lan càng quan tâm mình rốt cuộc hôn mê bao lâu hơn, thoạt nhìn Tiêu Cảnh dường như đã ẩn nấp ở phàm trần được một đoạn thời gian.
Tuy rằng linh lực tẫn tán linh mạch trong thân thể đứt đoạn khiến hắn có chút không khỏe, nhưng mà có thể tỉnh lại cũng có nghĩa việc khôi phục đã gần ngay trước mắt.
Vì không thể quay về tông môn, nên chung quy cũng không có nhiều linh dược thượng đẳng để chữa thương, thân thể khôi phục cũng chậm hơn, chắc lẽ Tiêu Cảnh vì việc này, mới không thể nhanh chóng chữa khỏi cho mình.
Nghĩ thông suốt, Ôn Thanh Lan đã thanh tỉnh tất nhiên không có khả năng tiếp tục nằm lì ở trên giường, hắn xuống giường đi ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ Edit Hoàn] Sau Khi Phản Diện Nhặt Được Kịch Bản
ActionTác giả: U Linh Ái CP Edit + Beta: Diệp Chiêu Nhi Số chương: 94 Tình trạng: Hoàn https://suppercat25.wordpress.com/ Thể loại: Phản xuyên thư, đam mỹ, hệ thống, dị thế, tu chân, cường cường, sư đồ niên hạ, ngược công, HE Nhân vật chính: Tiêu Cảnh x Ô...