Chương 92

830 69 12
                                    

"Anh Vương Nguyên?"-Phong Vân thốt lên, ngạc nhiên tột độ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Anh Vương Nguyên...anh...anh..."-Phong Vân lắp bắp, không nói lên lời.

"Cậu quá phận rồi đấy Âu Phong Vân."-Hoa Thần kéo Phong Vân đẩy người cậu bé về phía sau.-"Nên nhớ, đây không phải là địa phận của Âu gia, đừng có quá trớn."

"Vương Nguyên thiếu gia, cậu không sao chứ?"

"À...tôi, tôi không sao."-Vương Nguyên lắc lắc đầu nhìn Phong Vân, vẻ mặt của cậu bé vẫn còn đang ngạc nhiên lắm.

"Nếu trước kia anh có quen em thì cho anh xin lỗi, anh không nhớ được, xin lỗi em rất nhiều."-nhìn vẻ mặt thằng bé, cậu lại thấy áy náy.

Phong Vân nhìn Vương Nguyên, cậu bé không trả lời, hay tai cậu bé nắm thành quyền, quay người rời khỏi sảnh.

"Cậu bé đó...là ai vậy?"

"Cậu không nên biết thì hơn, quên cậu ta đi."-Hoa Thần nhìn Vương Nguyên.-"Lão đại đang ở bên trên."

Vương Nguyên gật đầu chào Hoa Thần rồi xoay người đi về phía thằng máy.
***
"Tiểu Nguyên?"-Vương Tuấn Khải mở cửa phòng, Vương Nguyên đang ôm laptop ngồi trên giường.

Thấy Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên gập máy tính lại, để lên bàn.

"Hôm nay anh không ' tăng ca ' sao?"

Vương Tuấn Khải lắc lắc đầu, ngồi xuống giường.-"Muốn về nhà với em."

Vương Nguyên không quá nhạc nhiên, cậu biết hắn yêu cậu, rất nhiều.

"Anh muốn tắm không? Tôi chuẩn bị nước cho anh nhé?."

"Cảm ơn em."-Vương Tuấn Khải mỉm cười nhìn cậu.

Vương Nguyên xuống giường, đi vào phòng tắm.

Khoảng 10 phút sau, cậu trở ra.

"Anh có thể tắm được rồi."

Vương Tuấn Khải đứng dậy, vừa đi vừa cởi cúc áo.

Đi đến gần Vương Nguyên, hàng cúc áo đã được cởi hết, Vương Tuấn Khải đứng trước mặt cậu, để lộ cơ bụng đẹp đẽ.

"Em có muốn tắm cùng anh không?"-hắn cười, trêu chọc cậu.

"Không."-Vương Nguyên lắc đầu, liếc qua cơ bụng đẹp đẽ kia, không một chút cảm xúc.

"Chúng ta chưa thân đến mức đấy đâu."-Vương Nguyên lạnh lùng thả một câu, hướng về phía cửa.-"Tôi đến phòng sách một chút."

Hắn không nói gì, bước vào phòng tắm.

Vương Tuấn Khải tắm xong, Vương Nguyên vẫn chưa trở lại phòng, có khi nào lại ngủ luôn ở đó không?

Cạch.

"Tiểu Nguyên?"-Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng đóng cửa, Vương Nguyên vẫn đang đọc sách.

"Khi lỗi thuộc về những vì sao?"

"Anh có vấn đề gì sao?"-Vương Nguyên ngẩng đầu lên nhìn Vương Tuấn Khải.

[Longfic][Khải - Nguyên] Nuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc BangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ