Chương 61

2.6K 217 24
                                    


-RYANNNNNN !!! CẬU ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ?-mới sáng sớm mở mắt, chim trên cây bay hết cả rồi.

Vương Nguyên hét toáng lên khi thấy Tuấn Minh cởi trần, một tay chống hông đứng trong phòng cậu.

"Hi, Roy. Good moring."-Tuấn Minh mỉm cười.

"Cậu làm cái gì vậy hả?"

"Wake up, Roy. Chúng ta chạy bộ thôi."

"Ryan Wang, it's 5 a.m and i want to sleep."-Vương Nguyên nhăn mặt.

"No, no."-Tuấn Minh lắc lắc ngón tay trỏ." You shouldn't do that."

"Ryan, please, leave me alone."

"No, Roy. You should wake up, or , you know what i'm going to do?"

Vương Nguyên thật muốn cắn lưỡi tự vẫn, Ryan, i want to kill you.

Cậu bực tức rời khỏi giường, cơn buồn ngủ như muốn níu kéo Vương Nguyên. Không được, Vương Nguyên, mày phải tỉnh táo, mày biết là Ryan Wang cậu ta sẽ làm gì nếu mà mày không thức dậy rồi đấy.

Hai người cùng nhau chạy bộ trong khuôn viên của biệt thự.

"Cậu đến thời kì tiền mãn kinh rồi à?"-Vương Nguyên quay sang Tuấn Minh.

"Cậu nghĩ sao?"

"Hội chứng tổng hợp thời kì tiền mãn kinh?"

"Or not, tôi chỉ muốn tốt cho sức khỏe của cậu."

"Cậu để yên cho tôi ngủ cũng đã là tốt cho sức khỏe của tôi rồi."

"Ngủ nhiều cũng không phải là tốt."

"Không ngủ mới chết."

Tuấn Minh cười trừ lắc đầu, thôi được rồi, đối với Roy, ngủ thực sự rất quan trọng.

"Well, điều gì khiến cậu tới đây?"-bữa sáng, Vương Nguyên lại hỏi cái câu là ngày hôm qua cậu đã hỏi cả chục lần mà lần nào Tuấn Minh cũng từ chối trả lời.

"I miss you, Roy. Không được sao?"

"Ryan, hình như Vương Tuấn Khải có nghe được những lời cậu nói."

"Oh, really?"-Tuấn Minh chống cằm."Hai người các cậu thật đáng sợ."

"Biết vậy là tốt rồi."-Vương Nguyên gật gật đầu."Cậu có muốn đi đâu chơi không?"

"Cậu đưa tôi đi sao?"-mắt Tuấn Minh sáng rực.

"No, Á Tư sẽ đưa cậu đi."

"Vậy bỏ qua đi, tôi ở nhà."

Vương Nguyên cười cười."Tùy cậu."

"Thật ra rất muốn đi chơi cùng cậu nhưng sorry, i can't."

"Why?"

"Phải về Mĩ, hình như bên đó có chuyện gấp."-Tuấn Minh nhăn mày khi nhớ lại cuộc gọi chết tiệt đêm hôm qua của Vương Tuấn Khải. Cậu vừa mới tới Trung Quốc đã gọi điện kêu về, chết tiệt thật !

"Sao? Nghiêm trọng đến vậy sao?"

"Không biết."-Tuấn Minh lắc lắc đầu."Có điều, lần này mà có chuyện chắc chắn sẽ rất thú vị."

[Longfic][Khải - Nguyên] Nuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc BangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ