Chương 59

2.3K 179 17
                                    


*Pằng pằng pằng*

Tiếng súng ở đâu vang lên khiến Chu Vĩ Vĩ tỉnh người. Chưa nhận thức được mình sống hay chết thì cô đã bị một người cắp eo lao ra chỗ khác trước khi một chiếc xe lao tới. Cả đoàn xe muốn chạy trốn.

Được rồi, tốc độ trời đánh này chỉ có một người mà thôi - Độc Tam.

"Cứu người nhanh lên, xe mà nổ là chết mất xác bây giờ."-Vương Nguyên hét lên.

Vương Nguyên ôm ngực chạy về phía Hoa Anh Túc, giúp cô đỡ Hoa Thần.

Cũng may Hoa Thần có thần linh phù hộ, vừa kéo ra khỏi chiếc xe được một đoạn thì chiếc xe nổ tung, những mảnh vỡ vắn cả vào người Hoa Anh Túc và Vương Nguyên.

Rất nhanh sau đó, xe của Knight đến đón mọi người trở về.

"Ôi, kiểu này lão đại giết chúng ta mất."-Hoa Anh Túc ủ rũ đứng trước cửa phòng phẫu thuật riêng của Knight.

"Cái gì?"-Độc Tam nhíu mày.

"Vương đại điện hạ bị thương đấy, không phải nhỏ gì đâu, cậu ấy bị những mảnh vỡ của ô tô bắn vào người. Hix. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?"-Hoa Anh Túc bực mình giậm chân.

Độc Tam không nói, rõ ràng chuyện này đang nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn họ, có nên báo cho lão đại?

"Vương Nguyên, sao rồi?"-Thiên Tỉ khi hay tin đã ngay lập tức đến Knight, khỏi nói anh đã lo lắng cho cậu em trai này thế nào.

"Dịch thân vương."-Độc Tam cùng Hoa Anh Túc cúi đầu.

"Vương Nguyên sao rồi?"-Thiên Tỉ sốt ruột, tầm này hành với chả lễ, lằng nhằng.

"À...cái này...Vương Nguyên thân vương vẫn còn đang được sơ cứu ở trong...nhưng mà ngài yên tâm...không hề nguy hiểm đến tính mạng."-Hoa Anh Túc nói.

Thiên Tỉ trừng mắt."Nguy hiểm đến tính mạng liệu hai người còn đứng đây không?"

Hoa Anh Túc và Độc Tam đồng thời nhìn nhau, cũng đúng. Nếu mà Vương Nguyên bị nguy hiểm đến tính mạng, giờ này chắc họ không còn đứng đây mà lo lắng nữa.

Nửa tiếng sau đó, Vương Nguyên được đưa ra ngoài, cậu nằm trên chiếc giường đẩy, bên trên treo một bình nước.

"Sao rồi?"-Thiên Tỉ lập tới tới bên cạnh cậu.

"Anh họ, sau lần này nhất định phải đưa em đi phẫu thuật thẩm mĩ nhé."-mặt cậu có dán mấy miếng băng gạc nhỏ.

Đám Hoa Anh Túc tự dưng tối mặt tối mũi, chết rồi, không phải xảy ra chuyện gì với tiểu điện hạ rồi chứ?

"Có chuyện gì? Nặng đến vậy sao?"-Thiên Tỉ nhíu mày lo lắng.

"Không có. Em nói chơi vậy thôi hà, tại nhìn mặt mọi người căng thẳng quá."-Vương Nguyên cười hihi, chứng tỏ vết thương của cậu không nặng.

Đám Hoa Anh Túc nghe thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, tiểu điện hạ, cậu dọa chết chúng tôi rồi.

"Ngốc."Thiên Tỉ mắng cậu."Về phòng."

[Longfic][Khải - Nguyên] Nuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc BangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ