Chương 62

2.2K 185 5
                                    

sorry mọi người vì sự chậm trễ, nguyên nhân là do máy tính bị hỏng hị hị. Hôm nay mượn được máy mới có thể up chương mới, mọi người thông cảm nhé.

Cú đêm đâu, cho tôi thấy cánh tay của các bạn nào !!!

***

Nửa đêm, Vương Nguyên mơ mơ màng màng bị ai đó ném lên máy bay tới L.A. Được rồi, Vương Tuấn Khải, cậu muốn nguyền rủa hắn, có nhất thiết phải đưa người ta đi trong đêm khuya khoắt thế này không?

Buổi sáng, khi Vương Nguyên thức dậy. Cậu thấy mình đang mặc một bộ quần áo ngủ lạ hoắc, trời ạ, Vương Tuấn Khải, có nhất thiết phải thay cả quần áo ngủ của cậu thế này không vậy?

Vương Nguyên nhăn mày xoa xoa bụng với lấy cái điện thoại, ồ 9 giờ rồi cơ à.

Cậu xuống giường, vò vò mái tóc rối, ôi hình như cậu đang ở trong biệt thự của ai đó thì phải. Nếu cậu nhớ không nhầm thì đây là biệt thự số 1108 thì phải. Bỏ qua đi, bây giờ cậu muốn đi đánh răng rồi đi ăn sáng, cậu rất đói rồi nha.

Vương Nguyên đi xuống cầu thang, những người hầu đang làm việc thấy cậu liền ngừng lại, cúi đầu rất nghiêm túc.

"Vương Nguyên thiếu gia."

Vương Nguyên gật gật đầu bắt chước bộ dạng của Vương Tuấn Khải. "Ai cần làm gì thì làm đi."

Những người hầu tiếp tục làm công việc của họ.

"Vương Nguyên thiếu gia."-Người quản gia già mặc bộ đồ vest đen cung kính cúi chào Vương Nguyên khi cậu đi xuống.

"Bác Trần?"-Vương Nguyên nhìn người quản gia, nếu cậu nhớ không nhầm thì hiện tại cậu đang ở biệt thự số 1108 của Vương Tuấn Khải thì phải.

"Dạ thiếu gia cần gì xin cứ nói."

"Khải đâu?"

"Dạ thiếu gia Vương Tuấn Khải đã rời đi từ sáng sớm rồi ạ."

"Sáng sớm? Khi chúng tôi đến đây sao?"

"Dạ vâng."

"Ừm."

"Xin hỏi Vương Nguyên thiếu gia, ngài muốn dùng bữa sáng ở đâu ạ?"

"Ừm, mang đến vườn hoa đi."

"Dạ vâng, bữa sáng sẽ có trong vòng 15 phút nữa."

Vương Nguyên gật gật đầu đi thẳng ra vườn hoa.

Lâu lắm rồi cậu không có tới đây, cũng chẳng thay đổi mấy.

Vương Nguyên sau khi dùng xong bữa sáng đã là 10 giờ, Vương Tuấn Khải vẫn chưa có trở về.

Cậu rất không vui, cậu lặn lội từ Trung Quốc sang đây vậy mà hắn lại không thèm để ý, ném cậu tới đây rồi bỏ đi từ sáng sớm, không thể chấp nhận được.

"Ryan, Vương Tuấn Khải có đang ở chỗ cậu không?"-Vương Nguyên gọi cho Tuấn Minh.

"A ! Roy. Vương Tuấn Khải sao lại hỏi tôi?"

"Tôi có gọi nhưng hình ta anh ấy chẳng thèm để ý."-Vương Nguyên không vui.

"Roy, cậu biết đấy. Dù tôi vẫn còn đang là một chàng trai độc thân, nhưng khẩu vị của tôi không nặng đến như vậy đâu, tôi không muốn loạn luân đâu."

[Longfic][Khải - Nguyên] Nuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc BangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ