Một bầu không khí nghiêm trang bao trùm cả một vùng ven hồ Lam Tước. Tất cả mọi người trong tộc giờ phút này đều đang tập trung tại hồ Lam Tước, nơi mà chỉ ít phút nữa thôi, một nghi lễ vô cùng thiêng liêng sẽ diễn ra. Họ đã đơi ngày này rất lâu rồi, họ đã chuẩn bị cả đời cho ngày hôm nay, ngày vô cùng quan trọng với cả tộc.
Vương Nguyên giờ phút này cậu cảm thấy vô cùng căng thẳng. Cả buổi chiều bị mẹ Vương Vân cùng bà ngoại mang đi chuẩn bị. Vương Tuấn Khải cũng không có thấy mặt suốt từ chiều, hiện giờ cậu đang vô cùng nhớ hắn.
Cạch.
"Nguyên Nhi."-Cánh cửa phòng mở ra, là Vương Tuấn Khải.
Vương Nguyên thấy Vương Tuấn Khải, rõ phấn khích chạy lại ôm lấy cổ hắn mà cọ cọ.
"Khải, cả chiều anh đi đâu vậy?"
"Anh có một chút việc, sao vậy, căng thẳng như vậy?"-hắn xoa xoa đầu cậu.
"Đúng vậy, rất căng thẳng, hơn nữa...hình như em sắp bị cách li rồi?"
"Hửm?"
"Em nghe mẹ Vương Vân nói hình như em phải ở riêng nửa tiếng để thanh tẩy cái gì gì ấy á, mẹ nói một lát nữa sẽ đến."
Vương Tuấn Khải trầm ngâm.
"Nguyên Nhi, em sợ không?"
Vương Nguyên thật thà gật đầu.
"Cái này."-Vương Tuấn Khải lôi ra từ trong túi một con dao nhỏ bằng bạc."Giữ lấy cái này bên người, nhất định không được quên."
Vương Nguyên nhận lấy con dao, nhìn nhìn, hoa văn trên cán dao vô cùng tinh xảo.
"Cái này...là thế nào vậy?"
"Nguyên Nhi, ngoan, nhất định phải giữ con dao này bên mình, nghe lời, có được không?"
Vương Nguyên ngoan ngoãn gật gật đầu.
Vương Tuấn Khải hài lòng nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng mà đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ.
Cạch. Cánh cửa vô duyên lần nữa mở ra, người đến là Dịch Dương Thiên Tỉ.
Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, Dịch thiên vương không khỏi than thầm trong lòng, tại sao lúc nào cậu cũng biến thành bóng đèn cản trở bọn họ vậy? Đường đường là một thân vương cao quý hết phần của thiên hạ lại hết lần này tới lần khác biến thành bóng đèn trước mặt bọn họ, mặt mũi của cậu còn đâu nữa. Haizzzz, nói thấy buồn chứ Dịch thân vương cũng thấy phiền lòng lắm.
"Cái này, mẹ Vương Vân nói phải đưa Vương Nguyên đi rồi."
Vương Tuấn Khải gật gật đầu, luyến tiếc đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Vương Nguyên.
"Đi đi."
Vương Nguyên gật gật đầu rồi ra ngoài cùng Thiên Tỉ.
***
"Cụ, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi."-Vương Hiểu thông báo với Lam trưởng lão.
"Trăng cũng đã lên rồi."-Lam trưởng lão gật gật đầu."Được rồi, tất cả vào vị trí của mình đi."-Lam trưởng lão khoát khoát tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic][Khải - Nguyên] Nuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc Bang
FanfictionNuông Chiều Bảo Bối Đáng Yêu Của Lão Đại Hắc Bang. Để tôi kể cho bạn nghe, lão đại hắc bang lạnh lùng cưng chiều vợ như thế nào. Hãy cùng bước vào thế giới kẹo ngọt của song Vương nhé ! #fanfiction #kaiyuan #boyxboy. #kaiyuanisreal #kaiyuanislife