"Gia nhập... Vongola? Đó là-"
"Tôi không cho phép điều đó!!"
Còn chưa để cho Yoru nói hết câu, một tiếng hét đầy bất mãn vang lên cướp hết lực chú ý của mọi người. Kanpeki Aino với vẻ biểu tình giận dữ hiếm thấy, khuôn mặt vặn vẹo bị che dưới lớp tóc mái màu nắng. Cô ta không cam tâm bước lên một bước, hai tay siết chặt lấy gấu váy trừng mắt nhìn Yoru, một lần nữa hét lên.
"Không thể cho cô ta gia nhập với chúng ta được!! Như thế, như thế là... không đúng!"
Hiiragi Yoru phủi váy đứng dậy, cùng lúc Reborn từ trên vai cô phóng xuống, mắt vẫn nhìn người kia không rời. Khuôn mặt đẹp đẽ luôn tràn ngập tự tin ấy bây giờ lại đang biểu lộ vẻ sợ sệt bất an sao? Yoru đặt tay lên cằm suy nghĩ, đôi mắt tràn ngập sắc đỏ lại chợt lóe lên một tia sáng dị thường. Vongola... Vongola sao? Nghe có vẻ hơi quen tai, hình như cô đã từng nghe ai đó nói về nó.
Nhưng bỏ qua về chuyện đó, trước mắt xét đến lời mời của cậu nhóc Reborn, Yoru tạm thời không có bất kì hứng thú nào với thứ mà mình không biết rõ là gì. Còn chưa kể đến thái độ kì lạ của Kanpeki Aino chứng tỏ nó thực sự rất phiền phức nếu cô đồng ý gia nhập thứ gọi là Vongola đó. Cho nên...
"Xin lỗi nhé, bé con. Chị không có thời gian tham gia trò chơi của em rồi."
Bỏ qua ánh mắt như dao găm của Kanpeki, Yoru nhanh chóng đáp lại bằng một nụ cười đầy tiếc nuối. Reborn đối với câu trả lời hình như cũng đã đoán trước được nên cậu nhóc trong có vẻ không ngạc nhiên lắm, chỉ đơn giản là cúi đầu trầm tư không nói gì.
Yoru cũng không để ý đến chuyện đó, chỉ đơn giản đối với ba người đứng cách đó không xa gật đầu chào một cái, sau đó liền quay lưng rời đi một nước. Tsuna đứng đó chỉ biết im lặng dõi theo bóng lưng cô độc của thiếu nữ dần biến mất sau dãy hành lang, đôi mắt màu nâu ấm chợt ánh lên vẻ tiếc nuối khó hiểu...
Nhìn thấy vẻ trầm tư hiếm thấy của Tsuna, Gokudera đứng bên cạnh nhịn không được cũng cất tiếng hỏi, "Đệ Thập, có chuyện gì sao ạ?"
"Không, chỉ là..." Tsuna cười buồn, "Tớ đã nghĩ nếu Hiiragi-san cũng tham gia có lẽ sẽ tốt hơn."
"Ít ra cậu ấy cũng sẽ không trông cô đơn như thế."
Kanpeki Aino nghe thấy liền nhướn mày khó chịu, nét mắt căng cứng liền thoáng qua một tia ghét bỏ trước khi trở về vẻ ôn hòa dịu dàng thường ngày.
Cô ta đặt tay lên vai Tsuna, mỉm cười trấn an, "Đừng nghĩ như thế Tsuna. Chúng ta không thể kéo Hiiragi-san vào chuyện này được. Cậu ấy không có sức mạnh, khéo lại bị thương, không phải sao?"
"Aino nói đúng đấy Đệ Thập, người không cần suy nghĩ nhiều như thế đâu." Gokudera bên cạnh cũng nhanh chóng gật đầu tán thành.
Tsuna vẫn chưa dời mắt, chỉ thấp giọng ừ một tiếng...
. . .
[Y] Tại sao anh không trả lời tin nhắn?
[Y] B-san, anh vẫn còn giận tôi sao?
[Y] Thôi nào, đừng có nhỏ nhen như thế chứ, tôi đã nói lý do ra rồi mà...
BẠN ĐANG ĐỌC
[KHR] [Tái Bản] LIFE
FanfictionTên cũ [Tôi Không Phải Nữ Chủ] Warning: Có yếu tố trầm cảm, bạo lực, selfharm, suicide,... nên cân nhắc trước khi xem.