"Shi shi shi~ Chơi vui không?"
Lussuria nhoẻn miệng cười nhìn thiếu niên tóc vàng đang nằm dài trên chiếc ghế bành, bộ dạng ngạo nghễ chơi đùa với những lưỡi dao bạc trước khi phóng tất cả chúng về phía mình. Gương mặt Belphegor thoáng chốc âm trầm tối lại, nhìn thoáng ra cũng biết hắn đang không vui vẻ gì. Hắn bật dậy khỏi ghế, trên tay vẫn còn một con dao bạc, siết chặt kề nó ngay cần cổ của người kia.
"Đừng có mà làm chuyện bao đồng nữa. Nếu không muốn chết thì câm miệng lại đi." Belphegor gằng giọng, thanh âm sắc bén hệt như lưỡi dao khiến người khác không khỏi rùng mình, hắn thấp giọng cảnh cáo, "Nếu dám để con bé đó nghi ngờ điều gì, ta sẽ giết ngươi."
Lussuria vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, đôi mắt dưới lớp kính màu mè khẽ híp lại mờ ám nở nụ cười. Phải nói có thể khiến cho kẻ luôn tự xưng bản thân là vương tử kia phải trở nên khẩn trương như thế này có lẽ chỉ có một người làm được. Nhưng đáng tiếc cho Belphegor, Lussuria qua mấy lần gặp mặt và trò chuyện với đứa trẻ đó cũng đủ để hắn kết luận cái tên kiêu ngạo không xem ai ra gì này chắc chắn sẽ không thể lọt vào mắt xanh của con bé. Dù có cố gắng hay âm mưu lừa lọc xấu xa tới đâu thì cũng vậy thôi...
"Tôi thấy đáng thương cho cậu đấy Belphegor~"
"Cái gì?"
Lussuria khúc khích giọng cười, "Bởi vì, dù cho cậu đã cố gắng suốt mấy năm như thế, nhưng có vẻ Yoru-chan vẫn chỉ vẫn chỉ xem cậu là 'bạn' thôi nhỉ~"
"Đáng thương thật đấy~"
. . .
"Bé Yoru~"
Yoru không khỏi rùng mình khi nghe thấy người kia gọi mình bằng cái tên trẻ con với chất giọng điệu đà đó. Nói thật dù cho có nghe cả trăm lần, cô cũng không tài nào quen được cái cách gọi tên kì quặc ấy. Lussuria hoàn toàn không để ý đến khuôn mặt tái nhợt cùng với dáng vẻ mệt mỏi của Yoru, cứ thế chạy ào tới ôm lấy cô, hai tay siết chặt, dụi dụi má làm nũng.
Yoru cũng không có ý cự tuyệt động tác của người kia, ánh mắt thể hiện rõ bất lực, than thở, "Cũng đã trễ rồi, Lussuria-san tìm tôi có việc gì vậy ạ?"
"Thật lạnh lùng a bé Yoru~" Lussuria vẫn như thường lệ nở nụ cười mờ ám, đôi mắt dưới cặp kính khẽ híp lại, "Lát nữa ta sẽ là người đánh trận đầu tiên đấy~ Yoru không có lời nào muốn nói với ta sao~?"
Đánh trận đầu tiên? Yoru hơi nghiêng đầu, đáy mắt chợt lóe qua tia sáng, trước khi âm trầm tối lại, hệt như một vệt sao băng bay qua nền trời tối đen như mực vậy. Phải rồi, mọi chuyện cứ liên tiếp ập đến khiến cô quên mất đám người kia đang phải đối mặt với chuyện gì. Một đám phiền phức thích rước rắc rối vào người. Yoru lơ đãng phóng tầm nhìn xuống sàn nhà, dáng vẻ hệt như người đứng ngoài cuộc, ý tứ vô vị nhàn nhạt nói:
"Ừ thì, chúc may mắn."
"Thật lạnh nhạt, mồ!" Lussuria bất mãn buông Yoru ra, dáng vẻ không hài lòng trước câu trả lời cụt ngủn của cô, đôi mắt dưới lớp kính màu mè tối lại, "Bé Yoru không muốn ta sẽ chiến thắng mà chỉ chúc may mắn thôi sao? Ta buồn lắm đấy~"
BẠN ĐANG ĐỌC
[KHR] [Tái Bản] LIFE
FanficTên cũ [Tôi Không Phải Nữ Chủ] Warning: Có yếu tố trầm cảm, bạo lực, selfharm, suicide,... nên cân nhắc trước khi xem.