Chương 68 - Tranh thư pháp

1.7K 111 1
                                    

Vì đưa lưng về phía Thẩm Gia Thụy nên Ngôn Sơ Âm không nhìn thấy vẻ mặt lúc này của anh, còn cô thì đang rất hối hận khi đã hỏi thế vì ngay từ giây phút bật thốt ra câu hỏi, cô đã rơi vào vị trí mà mình luôn tránh né.

Có rất nhiều thời điểm phụ nữ không cam lòng, từ đó bắt đầu dây dưa không dứt, tất cả đều vì sự so sánh.

Cứ tưởng bản thân là dấu ấn tồn tại mãi mãi trong cuộc đời anh, là người mà cả đời này anh không thể nào quên được nhưng lại phát hiện hóa ra anh đã đặt người phụ nữ khác vào tim, cẩn thận chở che cho cô ấy - điều mà bạn chưa bao giờ nhìn thấy ở anh. Sau đó, trong lòng bắt đầu cảm thấy mất thăng bằng, bắt đầu làm trời làm đất. Chưa hẳn là yêu, chẳng qua từ tận đáy lòng mỗi người phụ nữ đều mong muốn mình là sự tồn tại duy nhất của ai đó mà không có bất kỳ kẻ nào vượt qua được, cho dù người ấy ở bên ai khác vui vẻ hơn khi ở bên bạn thì đó cũng chỉ là giả vờ, tất cả đều là ngụy trang, bạn phải vạch trần đối phương, chứng minh mình luôn tốt hơn cô ấy. Dần dần, bạn sẽ trở thành người đàn bà điên từ lúc nào không hay. Ví dụ điển hình là "cô" trong truyện tranh, từ một cô gái xuất chúng dần biến thành người mà ai cũng căm ghét chỉ vì sự đố kỵ ấy.

Ngôn Sơ Âm không muốn tự biến mình trở thành người như vậy. Tại sao cô phải so sánh mình với Mộc Phỉ, chẳng lẽ Mộc Phỉ là người đặc biệt đối với Thẩm Gia Thụy thì có nghĩa là cô ấy tốt hơn cô? Chẳng lẽ anh có thể đại diện cho toàn thế giới?

Cho dù Thẩm Gia Thụy là nam chính của thế giới này, cho dù anh đẹp trai và tài giỏi khó ai sánh bằng nhưng cùng lắm anh cũng chỉ là một cái cây trong rừng, dẫu cao nhất, to nhất, quý nhất thì vẫn chỉ là một cái cây mà thôi. Mà cứ cho là cả khu rừng đều cảm thấy Mộc Phỉ tốt hơn cô thì có sao? Cô sống vì bản thân chứ không phải tồn tại để chứng minh mình xuất sắc hơn Mộc Phỉ.

Nghĩ thông suốt, Ngôn Sơ Âm không còn mong đợi gì vào câu trả lời của Thẩm Gia Thụy nữa, hơn nữa người đằng sau cô mãi không lên tiếng, có lẽ là đang khó xử, điều này càng khiến cô mất hy vọng. Ngôn Sơ Âm ngoảnh đầu nhìn anh, cười: "Không biết thì nói là không biết, cần gì phải tỏ thái độ đó."

Nói xong, Ngôn Sơ Âm nhún vai tỏ ra không quan tâm, sau đó mở cửa nhà, lúc cô chuẩn bị vào nhà, Thẩm Gia Thụy đột nhiên lên tiếng: "Xin lỗi em, chuyện đó do Lâm Tuyết Tĩnh làm, Mộc Phỉ xin anh tha thứ, anh..."

Ngôn Sơ Âm ngạc nhiên quay đầu lại, cô cứ tưởng Thẩm Gia Thụy đắn đo lâu như vậy là vì không muốn nói ra chuyện quản lý của Mộc Phỉ đứng đằng sau scandal, không ngờ anh lại nói ra hết mà không che giấu giúp họ.

"Thì ra là vậy." Ngôn Sơ Âm gật đầu, tuy không có hứng thú nghe anh giải thích nhưng tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều.

Đây mới là Thẩm Gia Thụy mà cô biết, mặc dù anh kiêu căng phách lối, thường xuyên làm người khác khó xử nhưng có một ưu điểm khiến cô không thể nào bỏ qua, đó chính là thẳng thắn. Trong ấn tượng của cô, chỉ cần cô hỏi, bất kể đáp án ra sao, cũng bất kể kết quả tốt xấu, anh đều luôn thành thật trả lời không chút giấu giếm. Không ngờ sau nhiều năm, dẫu khó xử, dẫu áy náy với Mộc Phỉ, dẫu biết cô sẽ khó chịu, nhưng khi cô hỏi, anh vẫn trả lời.

[ST -Hay - Hoàn] Mối Tình Đầu Của Siêu SaoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ