Chương 157
Tuyên Cẩn không muốn gặp lại Hạ Sí Mạch, lại không thể không nhìn Lẫm Nhi. Hạ Sí Mạch cũng không hoảng hốt nơi nơi tìm nàng mà ngay tại Tương vương phủ ôm cây đợi thỏ. Hạ Du Lẫm bệnh không hảo, Tuyên Cẩn sẽ không đi. Tuyên Cẩn nghĩ, nàng cùng Hạ Sí Mạch thật đúng là số mệnh, các nàng từng bởi vì Lẫm Nhi mà tách ra, hiện tại lại vì Lẫm Nhi sinh ra gút mắt.
"Lão sư, người cùng Hoàng Thượng là quan hệ như thế nào?" Cơm chiều, Trầm Liên bưng bát cơm đột nhiên hỏi.
Tuyên Cẩn suýt nghẹn, Ngâm Sương vội vàng thịnh bát thang cho nàng.
Trầm Ngạn trách mắng: "Muội lắm miệng quá."
Trầm Liên không cho là đúng trợn trắng mắt, "Muội không tin huynh không muốn biết."
Trầm Ngạn nói: "Hôm nay ở trước mặt Hoàng Thượng nói hưu nói vượn, ta còn không trách muội, sớm biết muội gây rắc rối như thế không nên mang muội theo."
Tuyên Cẩn không khỏi hỏi "cái gì?"
Trầm Liên le lưỡi nói: "Ta cùng Hoàng Thượng nói, lão sư bệnh bất trị."
Tuyên Cẩn đỡ trán, Trầm Liên thật đúng là sợ cho thiên hạ bất loạn. Nàng biết Trầm gia huynh muội tâm địa thiện lương. Lục này lại ngàn dặm vào kinh thành vi Lẫm Nhi xem bệnh hoàn toàn là vì nàng, trong lòng rất là cảm kích. Cho dù bọn họ không hỏi, nàng cũng không tính giấu bọn họ. Nàng hiểu rất rõ tính tình Hạ Sí Mạch, Hạ Sí Mạch biết nàng không chết, khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ. Cùng với làm cho bọn họ miên man suy nghĩ đoán, còn không bằng thẳng thắn thành khẩn bẩm báo, Trầm gia huynh muội khẳng định sẽ vì nàng bảo thủ bí mật.
"Ta đây sẽ không dấu các ngươi, kỳ thật Tương vương là con ta."
Nhất ngữ long trời lở đất.
Trầm Liên cả kinh miệng há hốc, Trầm Ngạn thực tại cũng lăng ở nơi nào.
"Cùng... Tương vương là con của người, vậy người chẳng phải là..." Trầm Liên không dám hỏi ra miệng, bởi vì thật sự rất là rung động. Nàng từng có đoán Tuyên Cẩn có thể là cái gì hoàng thân quốc thích, lại không nghĩ rằng nàng đúng là Thái hậu tiền triều! Tiền triều Thái hậu gả cho Cảnh vương người trong thiên hạ đều biết. Mà Cảnh vương chính là đương kim Thánh Thượng. Khó trách bọn hắn hôm nay gặp phải trường hợp như vậy, mà bọn họ thế nhưng trước mặt Thái hậu cùng nhau sinh sống 6 năm! Nhưng mà tiền triều Thái hậu không phải đã chết rồi sao?
Tuyên Cẩn nói: "Nguyên do nói rất dài dòng, lại đề cập đến rất nhiều bí mật cung đình ta sẽ không cùng các ngươi nói, biết nhiều đối với các ngươi cũng không có gì hay, ta cho các ngươi biết thân phận thật của ta là muốn cho các ngươi biết, vì sao ta đối Tương vương quan tâm như vậy, còn có, Hoàng Thượng biết ta còn sống, ta không đoán được hắn sẽ làm cái gì, nói ra, cũng tốt cho các ngươi có chuẩn bị tâm lý."
Mặt khác Trầm Liên mặc kệ, nàng chỉ muốn biết một sự kiện, "Như vậy lão sư, chờ trị bệnh Tương vương xong, người còn theo chúng ta cùng nhau trở về sao?" Đây là giúp ca nàng hỏi.
Tuyên Cẩn lắc lắc đầu: "Ta cũng không biết." Kỳ thật lần này nàng trở về, đã dự đoán được có thể có cục diện như vậy. Hạ Sí Mạch dù sao đã làm Hoàng Thượng, mà Tương vương phủ cùng hoàng cung lại quan hệ không phải là ít, muốn tránh Hạ Sí Mạch, cơ hồ không có khả năng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BáchHợp - Edit Hoàn] Gả Cho(Hạ Giá-洛傾) - Lạc Khuynh (下嫁)
General FictionThông báo quan trọng: 1. Tui không có nhu cầu nghe góp ý chuyện cách dịch ntn, cho nên mn không cần phải nói về chuyện đó :)) không là tui sẽ block bạn, bất kể bạn là ai. 2. Nếu muốn truyện dịch theo ý bạn thì bạn tự lấy raw về tự dịch đi, hoặc là...