Chương 159
Dù sao Hạ Sí Mạch cũng đã biết, Tuyên Cẩn dứt khoát ở lại Tương vương phủ. Hạ Du Lẫm khỏe hơn phân nửa, đã có thể xuống giường đi được, ôm bi Hạ Hòa Khang bô tập nói. Một nhà 3 đời, sum họp vui vẻ.
Mà mỗi khi đến thời điểm loại này, Hạ Sí Mạch lại chỉ có xa xa đứng nhìn. Tuyên Cẩn quyết tâm không muốn cùng nàng quay về, vô luận nàng làm cái gì đều giống như đánh vào sợi bông, hữu lực sử không hơn. Một khi nàng muốn tỏ vẻ, Tuyên Cẩn liền bàn Hạ Chỉ Tuân ra, nói Hạ Chỉ Tuân mới là phi tử của nàng. Chẳng lẽ Tuyên Cẩn đã quên, các nàng mới là bái đường thành thân trước mặt văn võ bá quan? Hạ Sí Mạch buồn bực cực kỳ. Duy nhất làm cho nàng vui mừng chính là, Tuyên Cẩn đối Trầm Ngạn cũng xa cách như vậy. Đứng ở góc độ tình địch, nàng tự nhiên nhìn ra được Trầm Ngạn đối Tuyên Cẩn có ý, để ngừa vạn nhất, nàng từng ngầm ám chỉ Trầm Ngạn, Tuyên Cẩn là nữ nhân của nàng, làm cho Trầm Ngạn đánh mất ý niệm không thực tế trong đầu kia. Trầm Ngạn cũng thức thời, nói đợi cho Tương vương hoàn toàn bình phục, hắn lập tức hồi hương.
Hạ Sí Mạch đã có nửa tháng không hồi cung không thượng triều, người ngoài không dám nhiều lời. Tuyên Cẩn thấy không được, nàng không muốn trở thành hồng nhan gây hoạ, không thể để cho Hạ Sí Mạch bởi vì nàng mà trễ nãi đại sự quốc gia. Bất đắc dĩ, đành phải chủ động tìm Hạ Sí Mạch, khuyên nàng hồi cung.
Hạ Sí Mạch đang chơi cờ cùng Trầm Ngạn ở trong đình, thị nữ quạt hai bên, bên cạnh đặt hương trà, dương dương tự đắc.
Trầm ngạn bị buộc cùng đường, đành phải khí tử đầu hàng, đối Hạ Sí Mạch ôm quyền nói: "Hoàng thượng kỳ nghệ cao siêu, thảo dân cam bái hạ phong."
Hạ Sí Mạch cười nói: "Ngươi cho là trẫm nhìn không ra ngươi nhường, này không tính, chơi lại." Khóe mắt thấy Tuyên Cẩn chậm rãi hướng bọn họ đi tới, cố ý không phát hiện, bài binh bày trận, chuẩn bị cùng Trầm Ngạn chém giết một hồi.
"Hoàng thượng, ngài nên hồi cung ." Tuyên Cẩn đứng ở ngoài đình, cúi đầu nói.
Hạ Sí Mạch khóe mắt chưa nâng, nói: "Không thấy trẫm đang bận sao."
Tuyên Cẩn biết nàng là cố ý, đành phải đối Trầm Ngạn nói: "Trầm công tử, ván này có thể nhường lại cho ta không?"
Trầm Ngạn vội vàng đứng dậy nhường chỗ ngồi, Tuyên Cẩn hướng hắn cảm kích gật đầu.
Hạ Sí Mạch lúc này mới nhìn nàng, nghiền ngẫm nói: "Như thế nào, Cẩn nhi cũng có nhã hứng?"
Tuyên Cẩn nhập tòa sau nói: "Ta muốn cùng Hoàng thượng cược một ván, nếu ta thắng, vậy thỉnh Hoàng thượng lập tức hồi cung."
Hạ Sí Mạch cầm quân cờ đen, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, "Nếu là ta thắng thì sao?"
Tuyên Cẩn sửng sốt, này thật không nghĩ tới. Vũ đao lộng thương thì nàng không sánh bằng Hạ Sí Mạch, nhưng còn kỳ thì nàng vẫn có tự tin có thể thắng Hạ Sí Mạch. Phong đạm khinh vân nói: "Tùy Hoàng thượng."
Hạ Sí Mạch lớn tiếng nói: "Được, nếu ta thắng, đêm nay nàng theo ta!"
Trầm Ngạn còn đứng ở một bên, trên mặt có vẻ xấu hổ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BáchHợp - Edit Hoàn] Gả Cho(Hạ Giá-洛傾) - Lạc Khuynh (下嫁)
General FictionThông báo quan trọng: 1. Tui không có nhu cầu nghe góp ý chuyện cách dịch ntn, cho nên mn không cần phải nói về chuyện đó :)) không là tui sẽ block bạn, bất kể bạn là ai. 2. Nếu muốn truyện dịch theo ý bạn thì bạn tự lấy raw về tự dịch đi, hoặc là...