Chap 15

3.7K 249 0
                                    

Phát cháo, tìm hiểu tình hình hạn hán, tìm nguồn nước, phòng dịch bịnh đây đều là trọng điểm của chuyến cứu tế. Mọi việc Lạp Lệ Sa đều đích thân đi làm không ngại cực khổ làm cho Lạp Cẩn Du phải kinh ngạc rửa mắt nhìn cô. Về lương thực Lạp Lệ Sa đã sớm chuẩn bị, cô dựa theo lời của Phác Thái Anh sai thủ hạ cải trang thành thương nhân tiến hành mua bán, dùng bạc cứu tế để mua lương thực mà cô đã chuẩn bị với giá thấp. Nhưng có Lạp Cẩn Du ở đây, cô không thể làm quá khoa trương, lưu lại dấu vết nhưng cũng không thể để bản thân quá thiệt thòi, dù sao trong số tiền này cũng có một phần tiền của Anh Nhi.

Tri phủ Vinh An là Canh Danh Bình, mấy ngày làm việc chung Lạp Lệ Sa phát hiện hắn là một vị quan tốt cần chính yêu dân. Lạp Lệ Sa rất có ấn tượng với người này, bởi vì đời trước hắn bị Mộ Dung Tấn lấy tội danh tham ô bạc cứu tế để báo cáo lên triều.

Quan lại tham ô, bị phán tử hình còn liên lụy một nhà có già có trẻ.

Lúc đó Lạp Lệ Sa không có tâm để ý chuyện này, nhưng lúc này, khi nhìn dáng người gầy yếu của Canh Danh Bình cộng thêm tính cách của hắn cô không khỏi suy nghĩ. Canh tri phủ đời trước chắc là không muốn cùng với đám người Mộ Dung Tấn cấu kết làm bậy nên mới bị tên cáo già đó vu oan diệt trừ. Sau đó Mộ Dung Tấn đã đề bạt một thủ hạ của Canh Danh Bình lên thay chức tri phủ Vinh An.

Ngũ Vi Đức chính là quân cờ mà Mộ Dung Tấn sắp đặt ở Vinh An, sau này cũng giúp Mộ Dung Tấn làm không ít việc xấu, tham lạm công quỹ thậm chí là buôn lậu vũ khí. Vinh An là tòa thành nằm ở phía đông của Cẩm Quốc, đi theo hướng đông thêm chừng 100 dặm nữa sẽ tới Thịnh Quốc. Chính vì vậy, Vinh An là một nơi cực kỳ quan trọng đối với Cẩm Quốc.

Vì để ngăn ngừa hậu hoạn Lạp Lệ Sa dĩ nhiên càng muốn diệt trừ con sâu mọt như Ngũ Vi Đức. Nhưng hiện giờ hắn vẫn chưa lộ rõ cái đuôi, tay không nắm chứng cứ dù Lạp Lệ Sa muốn diệt cũng không thể tức khắc mà làm, đành suy tính từng bước.

Triều đình đặc biệt coi trọng nạn hạn hán lần này ở Vinh An, cộng thêm việc Lạp Cẩn Du tự thân tiến cử cho nên sẽ không phát sinh chuyện ăn xén ăn bớt bạc cứu tế. Lạp Lệ Sa cũng thành công lợi dụng số tiền cứu tế này. Vinh An tuy rằng gặp thiên tai nhưng bá tánh trong thành vẫn chưa nghèo đến mức không còn một xu dính túi nên giải pháp bán lương thực theo giá thấp rồi sang thành bên mua lại của Phác Thái Anh được vận dụng thành công vô cùng. Những ai không đủ tiền mua gạo thì có thể đến lấy cháσ ɭóŧ bụng. Lạp Lệ Sa gần đây đã khống chế được nguồn cung lương thực của Vinh An, nghiêm khắc khống chế giới kinh doanh lương thực nên giá cả lương thực ở Vinh An vẫn luôn ổn định. Vẫn còn những tiệm gạo tích trữ gạo nhưng họ cũng không dám bán giá cao trục lợi.

Trước mắt thì tình hình hạn hán ở Vinh An đã nằm trong phạm vi khống chế nên vẻ mặt ưu sầu của Canh tri phủ trước khi đoàn người Lạp Lệ Sa đến đã tiêu tan vài phần. Chỉ có mình Lạp Lệ Sa biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

"Lạp đại nhân, lương thực mới đã đến, mời ngài đi kiểm tra." Hôm nay Lạp Lệ Sa mới vừa trở về đang cầm ly uống nước thì đã có thủ hạ đến bẩm báo.

Lạp Lệ Sa để ly trà xuống rồi hỏi: "Vương gia đang ở đâu?"

Thủ hạ cung kính nói: "Sáng nay Vương gia đã dẫn người ra ngoài tìm nguồn nước, vẫn chưa trở về."

Lạp Lệ Sa gật đầu nói: "Ta đã biết, ngươi ở ngoài chờ một chút, ta sẽ đến ngay."

Thủ hạ cung kính lui xuống.

Lạp Lệ Sa uống thêm hớp nước liền bước ra ngoài. Số lương thực mới được mua ở thành bên, Lạp Lệ Sa kiểm kê số lượng rồi quay sang xem xét tổng số tiền dùng để mua chúng, sau khi biết được giá cả hai hàng lông mày lập tức nhíu lại hỏi: "Số tiền mua gạo đợt này sao lại cao hơn đợt trước?"

[ LiChaeng ] Trọng Sinh Chi Cưng Chiều Thành NghiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ