Chương 53

7.3K 592 97
                                    

"Gì căng quá vậy!" Tú đứng lấp ló bên ngoài cửa sổ ngóng chuyện và chứng kiến hết thảy mọi thứ khi mà Khuê dám ương nghạnh đối đầu với cả nhà chồng. Tình hình hiện tại bây giờ căng như dây đàn, sợ rằng có ai mà lớn tiếng thêm chút nữa thì sẽ có đánh nhau mất.

Khuê từ đầu chí cuối vẫn ngồi ở ghế, ánh mắt cô có chút khinh bỉ khi nhìn tới má chồng đang lăm le sẽ tát cô bất cứ khi nào. Đúng là mẹ nào con nấy, con hư tại mẹ. Hở tí là thị uy muốn đánh dâu, đánh vợ.

Bà hội đồng tức tối tới nỗi nổi đủ gân xanh gân đỏ trên trán, bà chỉ thẳng ngón tay vào mặt Khuê. "Tôi có mắt như mù mới cưới cái thứ con dâu như cô về nhà."

"Con cũng có mắt như mù mới chịu ưng con trai má." Khuê đứng dậy hướng tay ra cửa, "Con trai má nếu muốn lấy thêm vợ thì cứ viết giấy đi, con ký. Còn bây giờ con mời má về cho. Không tiễn." Nói trắng ra là Khuê đang đuổi thẳng mặt từ già tới trẻ nhà của Hải ra sân. Bà hội đồng mặt đỏ bừng bừng nhìn Khuê, còn Hải cũng muốn đứng lên chỉnh đốn lại Khuê thì nhớ lại gương mặt hầm hầm của Khuê hồi sáng hôm qua thì cũng có chút chần chừ.

"Con nói vậy sao đặng hả Khuê, dầu gì ở đây cũng là người lớn!" Ông hội đồng thấy đứa con dâu dát vàng của mình trở nên cục cằn thì ông cũng khuyên răn. Dẫu sao nằng nặc cưới Khuê về cũng là một phần lỗi của ông, bởi vậy bây giờ giữa con dâu và con trai có chuyện thì ông cũng phải đứng ra dạy dỗ vài câu cho trọn nghĩa. Hai bên giữa ông và ông cai tổng cũng là bạn bè tâm giao lâu năm nữa, lỡ như có gì mích lòng thì kỳ lắm.

"Không phải người lớn nào cũng đáng kính đâu cha, chính cha cũng biết mà." Khuê đứng lên kéo lại vạt váy cho ngay ngắn, "Con xin lỗi, con về phòng trước!" Khuê chấp nhận mình là một đứa hỗn hào, cô tự mình trở về phòng để lại ba người kia vẫn còn ở đó. Cô căn dặn thằng Tẹo nhớ đóng kỹ cửa rào lại khi mấy người đó về, còn cô thì có hơi mệt nên cô muốn đi ngủ.

"Về viết giấy bỏ nó đi, má cưới liền cho mày con Quyên!" Bà hội đồng vừa đi ra cửa vừa nói với Hải sẽ cưới ngay cho cậu cô Quyên con của ông chủ Quý trên tỉnh. Bà thiệt sự không thử chấp nhận được đứa con dâu ương nghạnh này một giây một phút nào nữa. Chẳng thà chịu mích lòng chứ bà không thể chấp nhận nổi có đứa con dâu không nghe lời mình.

Ngả lưng xuống giường, Khuê nhức đầu tới nỗi phải chau mày. Tự dưng mấy ngày gần đây đầu của cô nó hay nhức như búa đập khiến cho cô đều phải cố gắng đi ngủ để quên đi cơn đau này. Cô biết rõ đó là di chứng của việc hồi xưa cô té đập đầu rồi bị đuối nước nên mới dẫn tới hậu quả là như vậy. Hễ trái gió trở trời một cái là cô lại bị nhức đầu với ho dai dẳng.

Xoa xoa hai bên thái dương, Khuê ôm chặt chiếc gối bên cạnh để không phát ra tiếng khi cơn nhức đầu thi nhau kéo đến từng đợt. Hồi trước cô cũng có nhức đầu nhưng nó không dữ dội như bây giờ, hồi trước chỉ hơi choáng một tí thôi là cô đã hết rồi, còn bây giờ dù cho cô có xoa đầu hay nằm nghỉ ngơi cỡ nào thì nó cũng chẳng giảm gì cả. Hiện tại, cô chỉ có thể nằm im chịu trận mà thôi.

Bước chân nhẹ nhàng lên bậc thềm cao, Lành mới ở sau vườn cho vịt ăn đi vô nên chưa hề hay biết nãy giờ có nhà của Hải tới. Nhưng mà cũng may, nàng thà không gặp họ, chứ gặp rồi chỉ có thêm rắc rối mà thôi.

[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng ChungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ