"Tôi chỉ thích vợ tôi khen thôi!" Khuê cong môi nở nụ cười hết sức dịu dàng, cô nháy mắt với Lành một cách đầy tình tứ. Rõ ràng cô chỉ để tâm lời khen của Lành mà thôi, còn lại những người khác cô không quan tâm là mấy. "Vợ mình mới là nhất!" Khuê vòng tay ra sau eo của Lành kéo nàng tới gần mình hơn.
"Học ở đâu mà cái miệng ngọt sớt hà!" Lành một tay ẵm con, một tay nàng đưa lên ngắt vào gò má của Khuê. Nhờ hổm rài toàn bú sữa rồi ngủ bởi vậy cái mặt Khuê cũng có mỡ luôn, nựng đã dễ sợ.
"Ngọt chỉ một mình em."
Hai người nhìn vào mắt nhau, sâu trong ánh mắt đen láy của đối phương hai người đều có thể nhìn được hình ảnh phản chiếu của chính mình ở trong đó. Một ánh mắt chỉ có thể chứa được người mình thương, không hề có một ai khác chen ngang nữa cả.
Phu xe biết trên xe có con nít mới sanh nên anh ta cũng ý tứ, hễ trên đường mà có ổ gà dằn xóc là anh ta dặn Khuê với Lành ngồi kỹ trước rồi mới chậm rãi kéo qua. Chẳng phải là anh ta sợ Khuê sẽ đem anh ta ra tra tấn gì đó, mà là anh ta đang chu đáo với ân nhân, người mà đã cứu cả nhà anh khỏi chết đói và còn có một ít vốn liếng để mướn xe kéo nuôi cả nhà.
Xe này là của một ông chủ khác, họ cho những phu xe này mướn với giá ba hào một ngày. Cái giá này không phải là quá mắc, nhưng mà nó cũng chẳng phải ít ỏi gì với những người không có tài sản gì quý giá ngoài bộ đồ đang mặc trên người.
Sau khi xe đã dừng trước cổng rào, Khuê vì cực thân phu xe đã kéo nhiều người nên cô đưa cho hai người họ mỗi người năm đồng Đông Dương. Một số tiền quá lớn đối với họ khi giá vàng hiện tại chỉ có sáu chục đồng Đông Dương một cây và năm ngàn đồng Đông Dương có thể mua được tới ba ngàn giạ lúa.
Nếu vàng chỉ sáu chục đồng Đông Dương một cây mà căn nhà của Khuê mua tới tận năm mươi sáu cây vàng thì cũng đủ hiểu cái độ đồ sộ vì những thứ gỗ quý làm ra nó đều là loại thượng hạng như thế nào. Đất đai thì khỏi nói, rộng bạt ngàn.
Người ta nói tiền nào của nấy thật không sai, nhà của Khuê khi mua nó còn bự hơn nhà của ông hội đồng hơn phân nửa chứ không giỡn chơi. Từng tấm hoành phi làm ra, từng cái chạm khắc đều là sự tinh xảo và tỉ mỉ không phải ai cũng có thể làm được. Từng chất liệu, cho tới đồ trang trí trong nhà cái gì cũng là nhất thì nói sao giá bán không hề rẻ.
Thảo nào bà nội của Hải lại đòi cho cậu tới đây ở.
Hai phu xe cảm động tới nỗi muốn rớt nước mắt, hai người họ cảm ơn Khuê rối rít rồi tiếp tục công việc của mình. Đón khách được thêm đồng nào thì hay đồng đó. Họ sẽ không vì Khuê cho nhiều tiền mà nghỉ làm nguyên ngày đâu, như vậy thì biết bao giờ mới khá khẩm lên được.
Để hai đứa nhỏ nằm xuống giường, Khuê ngước mắt ra cửa sổ nhìn thấy bên ngoài đã một màu vàng nhạt thì cô cũng biết giờ này đã là buổi chiều rồi. Cô xoa xoa cái bụng có hơi đói đi ra sau bếp coi thử còn đồ ăn hay không. Thật may mắn khi nồi cá hú kho vẫn còn nhiều, tới nồi cơm cũng còn chừng hơn một tô bự.
Bới một tô cơm đầy rồi tự mình ngồi đó hưởng thụ đồ ăn. Khuê dặn con Bưởi nấu cho cô nồi cơm mới để Lành có cơm nóng ăn, chứ cơm này nguội rồi nàng ăn vào sẽ không tốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng Chung
Short StoryTên truyện: Kiếp Chồng Chung Tác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu) Thể loại: tự viết, thuần Việt, girls love, vợ lớn vợ nhỏ, ngọt. ----- Truyện bối cảnh dao động tầm cỡ khoảng 1940 trở đi của miền Tây Nam Bộ Việt Nam, truyện tự viết tự đọc nên tiến đ...