Chương 2

11.5K 775 97
                                    

"Má kêu con từ ở trển về là chỉ muốn con có chồng?" Khuê nhăn mặt thở dài, cái gì nữa vậy trời, tự nhiên đang học kêu có chồng. Ai rảnh?

"Học tới mười tám đủ rồi con, nhà bên đó có hứa hôn trước. Ngặt nỗi đẻ toàn toàn con trai, giờ có con là con gái, tới tuổi có chồng còn bên kia cũng tới tuổi có vợ. Nhà đó cũng môn đăng hộ đối nhà mình cứ có sao đâu." bà Liên chậm rãi nói, con gái bà giờ này học gì nữa, học tới mười tám tuổi chữ nghĩa một bụng rồi. Con gái cần học chi nhiều, học như vậy là đã quá đủ.

"Trời ơi má ơi, học đốc tờ đó má. Má thấy ở đây có con ông hội đồng hay con ông địa chủ nào học tới đó không, con học là nở mặt nhà mình, má coi mấy anh có ai học hành tới độ đó đâu." Khuê tính tình không thích gò bó, cô chưa muốn có chồng, cô sợ nhìn mặt mấy bà má chồng hằn học này kia lắm. Tương lai còn đang rộng mở như vậy, cô không phải kiểu con gái tới tuổi phải có chồng, ai nói kệ người ta, thời buổi nào rồi còn bày đặt kiểu này nữa. Bây giờ bay trên trời được luôn rồi kìa.

Bà Liên nghe con gái cứ một mực khăng khăng không chịu có chồng thì bà cũng hiểu, con nhỏ này nó bướng dữ lắm. Tánh tình thì cộc cằn hung dữ, bà cũng sợ nó về mần dâu nhà bên kia thì nó nhai đầu luôn nhà chồng. Nhưng mà hứa hôn lâu rồi, bây giờ bên đó qua ngỏ ý mà bên đây không cho thì sao coi đặng. "Thương má, thương cha. Nghe lần này, coi mắt thôi con. Lỡ người ta không ưng rồi sao."

"Gì, con đẹp dị mà không ưng. Má coi thường con gái má quá, kêu bên đó qua coi mắt liền." Khuê cái tánh đỏng đa đỏng đảnh đúng kiểu cô chiêu hắc dịch, bởi dị bị má cô đánh ngay cái tính tự cao của mình làm cho cô khó chịu khi nghe má nói bên đó lỡ không ưng mắt cô. Cô thề trời đất chứng giám, cô đẹp như vậy không ưng cô thì cô cùi.

Bà Liên quá rành nhỏ con cái tính trên trời này của mình mà, nó y như bị ông lên bà xuống chứ không có bình thường, hỗn hào với cha má thì không có, mà nó cứ khùng khùng kiểu gì. Dễ quạu dễ cộc y như ông già tía nó, người ở mà lỡ mần trái ý nó một cái là nó chửi ngày này qua tháng nọ còn chửi. Nhớ bữa đó nó thèm ăn mứt bí mà thằng nhỏ người làm nghe ba chớp ba nhoáng nó thèm ăn mứt gừng, làm nó nổi cộc vặn cái lỗ tai thằng nhỏ muốn rụng ra luôn.

Dặn sấp nhỏ lẹ chân qua nhà ông hội đồng Dần mời ông với cậu chủ bên đó qua đây đặng cho hai bên tụi nhỏ gặp mặt và cũng coi như là coi mắt con gái nhà bà, bên đó nói chỉ cần cô chủ bên đây về là sẽ qua ngay, tranh thủ còn sớm chạy qua mời rồi làm cái tiệc nho nhỏ đặng đãi nhà trai.

"Hải, theo cha qua nhà ông cai tổng coi mắt vợ tương lai." ông Dần nghe đầy tớ bên nhà nọ báo xong liền rất nhanh kêu vợ với thằng con trai quý tử mình ra đặng nhanh một chút qua đó coi mắt, con dâu tương lai của ông nghe đâu ăn bận thời thượng, đẹp dữ lắm bởi dị ông mới đi hỏi cho thằng Hải nhà ông. Nhà đó làm cai tổng còn nhà ông làm hội đồng, bên kia giàu có còn nhỉnh hơn ông một chút bởi vậy ông muốn cưới con gái nhà bên đó thì hai bên mới môn đăng hộ đối được. Chứ nhà ông giàu có con dâu nghèo, ông không ưng.

Cậu hải gần ba mươi tuổi, dáng dấp cao ráo khôi ngô mặt mũi sáng láng lại còn là con trai độc nhất nhà họ Trương, trong tay đang tiếp quản một gia nghiệp vô cùng lớn từ cha của mình. Cậu tánh tình không phải nói quá hiền nhưng mà cũng không phải dữ, nhưng nói trắng ra thì cậu có lẽ là một người...nhu nhược.

[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng ChungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ