Bữa nay là ngày giỗ của bà nội của Khuê nên phận làm cháu như cô cũng phải tới đặng mà thắp cho bà nội nén nhang, nếu không thì sẽ mang tội bất hiếu. Mấy anh với mấy chị dâu cũng tới, họ dẫn con họ có đứa đã lớn bộn chừng mười mấy tuổi, còn có đứa cũng mới chỉ hai ba tuổi. Nhưng mà nhìn chung thì vẫn đủ đầy, không xót một ai.
Khuê dặn Lành ở nhà có gì thì kêu con Bưởi phụ cho vì cô đi qua đó chút xíu rồi về, không đi thì không được bởi vì dễ bị mấy ông chú với bà thím nói này nói nọ lắm. Mấy năm trước không đi thì đã bị nói tới đầy cái lỗ tai mặc dù đã giải thích là do học ở xa rồi.
Bữa nay nhà ông cai tổng con cháu tới đông tới nỗi khỏi cần mời khách khứa thì cũng đã chật kín sân nhà. Họ lần lượt đem bánh trái để lên bàn thờ rồi thắp cho bà nội nén nhang để bày tỏ lòng thành kính.
Mà hình như năm nào cũng vậy, vụ thắp nhang rồi khấn bằng tiếng Tây hay tiếng ta này cứ bị đem ra bàn luận hoài.
"Bà hồi nãy khấn tiếng ta hay tiếng Tây?" Ông cai tổng xì xầm bên lỗ tai vợ mình.
"Tôi biết tiếng Tây đâu, khấn đại tiếng ta, chắc má hiểu mà." Bà Liên cười hì hì. Từ hồi về mần dâu nhà này tới giờ chỉ nghe má chồng nói tiếng ta đếm trên đầu ngón tay, đa số toàn là nói tiếng Pháp rồi nhờ cha chồng hoặc chồng của bà nói lại chứ bà đâu có hiểu chi đâu. Cũng nhiều lúc muốn học để lấy lòng má chồng lắm, nhưng mà khó quá thôi bà cho qua luôn.
"Con dâu xứng đáng thiệt chứ, má chồng người Pháp đi khấn tiếng An Nam." Ông cai tổng bất lực lắc đầu nhìn vợ mình.
"Xía, ông con trai lớn thì ông khấn được rồi, thứ quỷ già." Bà cai tổng giận lẫy bỏ ra sau bếp đặng coi sấp nhỏ đã chuẩn bị đồ ăn tới đâu. Lần này có ông thống đốc với ông quan Tư tới bởi vậy phải tiếp đón sao cho thiệt là chu đáo.
Hải là con rể thì sao mà không tới được. Cậu cũng đem heo quay tới để cúng bà nội vợ. Mục đích thứ nhất là muốn tới xem thử có Khuê hay không, mục đích thứ hai là muốn làm hòa với bên nhà vợ sau những chuyện vừa qua. "Thưa cha, thưa má, con mới tới."
Ông cai tổng thấy con rể mình tới thì cũng niềm nở nói với nó mau ngồi bào bàn chung với mấy thằng quý tử của ông, còn ông phải bận tiếp thêm khách nữa.
Hải nghe cha vợ nói vậy thì cậu cũng ngồi xuống bàn, thân là rể út nên cậu phải kính rượu từng anh vợ một chứ không thể thất lễ được.
"Nè, chút đem cái này về cho nó." Bà Liên gói heo quay vô lá chuối, rồi lần lượt từng món khác như bánh bò, bánh da lợn, bánh hỏi đầy đủ hết. Còn mấy món có nước thì bà cất vô thố riêng đặng Khuê đem về cho Lành ăn. Nhà bà gì chứ đồ ăn thì không thiếu, đem về bên đó nhiều chút cho con bé nó ăn kẻo đói tội nghiệp. Đã bầu bì lại còn đẻ non nữa, lỡ như thiếu sữa thì sao, đẻ non thì ít ai có nhiều sữa lắm.
Hai má con cứ đứng đó xì xầm, lát sau Khuê phải đảm nhận nhiệm vụ xách cái giỏ đệm nặng trịch đồ ăn đem về.
Ra bên ngoài ngồi bàn cùng với mấy chị dâu. Chị dâu cả với chị dâu thứ hai thấy út Khuê ngày càng lớn, càng cao ráo đẹp hẳn ra thì không nhịn được mà lên tiếng khen cô nức nở. "Út Khuê không gặp chừng nửa năm nay mà lớn bộn rồi, nhớ hồi đó chị còn ẵm em được vậy mà giờ em còn cao hơn chị nữa." Mợ dâu cả lên tiếng, tay của mợ cũng gắp cho Khuê ít nem nướng để vô chén. Thời gian qua nhanh thiệt, mới đó mà đã về làm dâu được gần hai chục năm rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng Chung
Historia CortaTên truyện: Kiếp Chồng Chung Tác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu) Thể loại: tự viết, thuần Việt, girls love, vợ lớn vợ nhỏ, ngọt. ----- Truyện bối cảnh dao động tầm cỡ khoảng 1940 trở đi của miền Tây Nam Bộ Việt Nam, truyện tự viết tự đọc nên tiến đ...