🌼 Chương 76: Đắm tàu (7)

9 2 0
                                    

"Con số thật sự không phải là 9861!" Tuế Văn kêu lên thất thanh, "Lúc cầm mảnh ghép tôi đã xem ngược số, cho nên con số thật sự là – 1986!"

"Số nhỏ nhất là 1986, số lớn nhất là 2018... Hai chữ số này đều là số năm, 2018 và 1986! Nó có ý nghĩa gì đối với con thuyền này?"

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía thuyền trưởng.

Trong lòng hắn đã có một suy đoán, nhưng suy đoán này có chính xác hay không thì còn phải xem cách nói của thuyền trưởng.

Ngay từ đầu thuyền trưởng vẫn còn ngây ngốc.

Hắn cũng giống như Tuế Văn, đang lẩm bẩm hai con số này trong miệng, suy nghĩ suốt nửa ngày, sắc mặt bỗng nhiên xuất hiện biến hóa... Hắn quay đầu nhìn thoáng qua phó thuyền trưởng, phát hiện sắc mặt của phó thuyền trưởng cũng giống mình, hắn lại nhìn chung quanh, phát hiện mọi người đã không còn tập chung vào Tuế Văn nữa mà đang nhìn chằm chằm vào mình.

Thuyền trưởng mấp máy môi: "1986 là năm chiếc du thuyền này xuất xưởng."

Chung quanh trở nên yên tĩnh.

Ngay sau đó, các du khách ồ lên lên: "Thời gian du thuyền có thể hoạt động là 20-30 năm, từ 1986 đến 2018 ít nhất là 32 năm, du thuyền đã 32 năm mà ông còn dám để nó chạy trên sông, chở chúng tôi?"

Thuyền trưởng biện giải: "Các vị, vừa rồi các vị cũng đã nghe thấy thuyền viên của tôi nói, tôi rất yêu quý chiếc du thuyền này, mỗi lần kết thúc một chuyến đi đều sẽ tự mình kiểm tra tình hình của nó, xác định không có vấn đề mới tiến hành một hành trình tiếp theo!"

Các du khách phẫn nộ: "An toàn của chúng tôi sẽ không rơi vào tình huống như bây giờ!"

Cái này...... Cái này......

Thuyền trưởng nhất thời không có cách nào phản bác lại, hắn không dám nhìn vào ánh mắt phẫn nộ của các du khách, đành phải dùng ánh mắt cầu xin nhìn Tuế Văn.
Miệng liên tục giải thích: "Thật sự tôi đã kiểm tra con thuyền rất cẩn thận, đảm bảo lúc lên đường du thuyền vẫn rất bình thường, tôi cũng ở trên thuyền, nếu thuyền bị đắm rồi, người gặp tổn thất lớn nhất chính là tôi!"

"Thuyền trưởng, con thuyền đi được nửa đường đã xảy ra vấn đề."

Một giọng nói vang lên.

Người nói chuyện đứng cách thuyền trưởng không xa, là thuyền viên cao lớn vừa đưa mảnh ghép cho Tuế Văn. Giờ này, anh ta nói rõ ràng, hình dung chuẩn xác.

Nếu như thuyền trưởng không bị rơi vào trạng thái hoảng loạn thì hắn đã có thể nhận ra người lên tiếng là người đã báo cáo cho hắn rằng động cơ của con thuyền xảy ra vấn đề. Có điều lúc đó thuyền trưởng quá sốt ruột đến bến tàu tiếp khách nên đã không để ý đến báo cáo này, ngược lại còn giục thuyền viên trả lời câu hỏi của hắn, muốn nhanh chóng khởi hành.

Có người đầu tiên lên tiếng sẽ có người thứ hai, người thứ ba.

Tuy rằng bình thường thuyền trưởng vô cùng để ý đến công việc bảo dưỡng con thuyền, nhưng con thuyền thật sự đã già rồi, cho nên cần phải thường xuyên bảo dưỡng, ai ở bên cạnh thuyền trưởng đều biết cả, rất nhiều bộ phận của con thuyền này đã bị lão hóa, không thể sử dụng... Ít nhất là mọi người đều biết thân tàu đã không còn chịu đựng được sóng gió, cũng không thể tăng tốc."

【Hoàn】HÀNG VẬT-Sở Hàn Y ThanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ