Hôm nay bầu trời đột nhiên đổ mưa to, Tiêu Chiến cầm quyển sách ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, nước mưa từng giọt từng giọt bám vào cửa thủy tinh, giữa trưa trời nắng gắt lúc này đổ mưa cũng là chuyện thường tình một lát nữa sẽ ngừng thôi. Tiêu Chiến chống cằm lại nghĩ miên man. Mưa chẳng những không ngừng mà còn có khuynh hướng ngày càng lớn kèm theo sấm chớp, Tiêu Chiến không phải sợ sấm đánh chẳng qua tiếng sấm lớn như vậy khiến cậu không còn tâm tình đọc sách, vì thế vừa oán trách tiếng sấm vừa mở ti vi.
Sau đó lại đột nhiên nghĩ tới điều gì, đi đến kho chứa hàng cầm lấy cây dù chạy ra khỏi cửa.
Một mạch chạy đến phòng làm việc của Vương Nhất Bác, đẩy cửa ra, cậu cười lấy lòng chạy đến bên cạnh Vương Nhất Bác: “Nhất Bác, em đưa dù đến cho anh có phải rất cảm động hay không, có phải em là người chu đáo lắm không.”Vương Nhất Bác đánh giá trên dưới Tiêu Chiến một chút, nhìn bộ quần áo trên người cậu bị nước mưa làm ướt liền nhíu nhíu mày: “Anh lái xe không cần dù, còn em cầm dù đến đây sao cả người lại ướt nhẹp.” Dứt lời liền ấn xuống nút trên điện thoại, Ni Ni liền đi vào, Tiêu Chiến cảm thấy cô gái này dường như càng ngày mặc càng ngắn thì phải.
“Ông chủ, ngài có gì cần tôi giúp sao?”
“Lấy khăn lông đến đây.”
“Được.”
Không lâu sau Ni Ni quay lại trên tay cầm khăn lông trắng đưa cho Vương Tuấn Khải, Vương Nhất Bác nhận lấy khăn lông liền ném lên đầu Tiêu Chiến: “Nhanh lau mái tóc, anh không muốn trong kỳ nghỉ hè này đến bệnh viện ba lần đâu đấy.”
Thật tình, cậu có lòng tốt đem dù đến cho hắn vậy mà còn hung dữ với người ta. Sớm biết cậu sẽ đưa cho hắn một cây cột thu lôi đánh chết Vương Nhất Bác xấu xa không có lương tâm, miệng lầm bầm oán trách tay thì dùng khăn lông lau tóc cùng mấy nơi ẩm ướt trên quần áo.
“Em có thể ở đây chờ anh tan việc không.” Tiêu Chiến cầm khăn lông lau lau hỏi.
“Được, anh đang làm nốt phần này, em tốt nhất ngoan ngoãn ở đó chờ anh.”
Tiêu Chiến gật đầu ngồi trên ghế sa lon, mười phút sau cậu lại bắt đầu ngồi không yên. Ở trên ghế sa lon nhúc nhích qua lại, cuối thật sự ngồi không nổi nữa liền chạy tới phòng pha cà phê pha cho mình một tách. Lúc này Ni Ni cũng đã tới đứng ở bên cạnh cậu, Tiêu Chiến đang chuẩn bị chạy, Ni Ni lại gọi cậu: “Người kia, Tiêu Chiến đúng không?”
Tiêu Chiến nghi ngờ quay đầu lại: “Hả?”
“Tôi nghe nói cậu đang ở trong nhà ông chủ học bổ túc?”
“Đúng!” Tiêu Chiến sảng khoái gật đầu.
“Khó trách tại sao tôi lại cảm thấy ông chủ gần đây ít đến công ty, công ty có rất nhiều chuyện đều chờ anh ấy đến xử lý đây, những cấp dưới chúng tôi đều căng thẳng lại không dám nói gì.” Ánh mắt Ni Ni khi nói đều ngó chừng Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến không phải kẻ ngốc đương nhiên biết những lời này của Ni Ni mang theo ý gì, sau đó lại thử nghĩ lại, mùa hè này Vương Nhất Bác vì giúp cậu học bổ túc mà rất ít đến công ty, lúc đó cậu còn cho rằng Vương Nhất Bác rảnh rỗi mới đến giúp cậu, biết được đầu Tiêu Chiến càng cúi càng thấp.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chỉ Muốn Làm Người Đàn Ông Của Em
Hài hướcTác Giả : Angelina Thế Loại : Đam Mỹ Trạng Thái : Full Edit : Bozhan050897051091 Nhân Vật Chính : Vương Nhất Bác & Tiêu Chiến Thế Loại : Vườn Trường, Ấm Áp, 1&1, Vui Vẻ, Ngọt Ngào, Bá Đạo Niên Thưởng Công & Tiểu Bạch Thỏ Học Đệ Thụ. Tưng Tửng, H...