Park Jiyeon bình thường ngủ đều tắt máy nhưng là sau khi Ham Eunjung rời đi lúc trời tối nàng cũng không tắt máy, nàng sợ Ham Eunjung quay về gọi điện thoại mà nàng không biết, thỉnh thoảng nàng còn nhìn di động, đáng tiếc nhìn vô số lần, căn bản là Ham Eunjung không có gọi.
Ngày thứ ba, Park Jiyeon nghĩ, có phải hay không Ham Eunjung đã xảy ra chuyện nhưng nếu xảy ra chuyện, anh họ sẽ nói cho mình biết, cách giải thích duy nhất chính là Ham Eunjung không muốn gọi, hơn nữa là không nhớ ra phải gọi.
Ngày thứ tư, nàng do dự muốn hướng Park Hyo Joon mượn điện thoại gọi Ham Eunjung nhưng nàng vẫn nhịn xuống, dựa vào cái gì, rõ ràng tối hôm đó còn nói hẹn hò, vừa đi ra ngoài liền chẳng quan tâm tới nàng, trong lòng nàng cực kỳ tức giận, liền nhẫn nhịn ý nghĩ mượn điện thoại Park Hyo Joon.
Ngày thứ năm, ngày thứ sáu...
Không có nhận được cuộc gọi nào, Park Jiyeon đã hoàn toàn không ôm hy vọng, người ta chỉ thuận miệng nói hẹn hò, mình lại như vậy sao, Park Jiyeon tự giễu nghĩ đến.
Lúc này, điện thoại vang lên, Park Jiyeon bắt đầu trông gà hoá cuốc nghe điện thoại, những cuộc điện thoại gọi đến cũng không phải là nàng gọi, lần lượt thất vọng, để cho Park Jiyeon cảm thấy vô cùng chán nản, nàng cầm lấy điện thoại di động tính ném đi, nhưng tay giơ cao lên, do dự hồi lâu vẫn không ném.
Park Jiyeon cuối cùng là không muốn bỏ qua Ham Eunjung có thể gọi một lần.
Park Jiyeon do dự hồi lâu sau đó không chút do dự nhấn gọi, khắc chế không được tâm tình muốn gọi cho Ham Eunjung nhưng là điện thoại bên kia lại bận, Park Jiyeon giờ phút này không biết phải miêu tả tâm tình của mình như thế nào, quả thực muốn mắng người, đặc biệt muốn mắng chính là người nào đó mình đang gọi điện thoại tới.
Ham Eunjung nằm ở trên giường nhìn điện thoại, trong lòng nàng cũng có chút không bình tĩnh, gọi thật lâu cũng không ai nghe, Ham Eunjung trong lòng có chút khó khăn. Nàng ngó chừng điện thoại di động, hay là tiểu công chúa không nghe thấy điện thoại vang, hay là nàng tức giận không muốn nghe điện thoại? Tức giận, dừng gọi, dù sao nàng cũng không nghe, nhưng nếu là không nghe thấy, hay là chờ một lát nữa gọi đây? Ham Eunjung nằm ở trên giường do dự hồi lâu.
Chờ Ham Eunjung do dự xong, đã qua nửa giờ.
Park Jiyeon cầm lấy điện thoại di động, chính là đã nửa giờ, trong lòng khí nóng bốc lên, muốn lập tức bay qua gặp Ham Eunjung, bất quá nàng vẫn là nhịn được.
Điện thoại di động rất nhanh vang lên, Park Jiyeon lần này rất nhanh nhận điện thoại, trái lại Ham Eunjung có chút khác biệt.
Điện thoại tới được, Ham Eunjung nữa ngày cũng chưa lên tiếng, nàng phải nói gì cho tốt đây?
"Ham Eunjung, chị câm sao?" Park Jiyeon đợi nửa ngày cũng không thấy Ham Eunjung nói chuyện, tức giận hướng cái loa quát.
"Em không thể ôn nhu một chút sao?" Ham Eunjung hỏi, làm sao có người yêu hung dữ như vậy, bất quá nghe được Park Jiyeon quát, Ham Eunjung tâm tình lại thoải mái cùng vui vẻ. Nhưng nếu như Park Jiyeon còn có thể quát sẽ cùng mình ầm ĩ, rõ ràng còn tức giận.
"Ham Eunjung!" Park Jiyeon thanh âm lạnh xuống.
"Tiểu công chúa, tức giận sao?" Ham Eunjung giọng nói mềm mỏng hỏi, mang theo dụ dỗ.
Park Jiyeon buồn bực không lên tiếng, Ham Eunjung biết mình tức giận, thật là hiếm thấy!
"Tôi không gọi cho em, em cũng không thể gọi cho tôi sao." Ham Eunjung thầm nói.
"Ham Eunjung, chị đi chết đi!" Park Jiyeon chán nản, rõ ràng là nàng sai, tại sao mình còn phải đi dụ dỗ nàng? Park Jiyeon phẫn hận đem điện thoại cúp, cúp xong thì liền hối hận, nàng hiểu rõ Ham Eunjung, Ham Eunjung sẽ không gọi lại, biết rõ Ham Eunjung không lo lắng, trước kia Ham Eunjung hoàn toàn sẽ không để ý tới của mình, không giống như bây giờ có một chút để ý tới mình.
YOU ARE READING
Tính xấu vẫn yêu EunYeon/JiJung
FanfictionCuộc truy đuổi ái tình của một tiểu công chúa cùng nữ vương.... "Tôi muốn cô là tình nhân của tôi !" " Ha ha..." "Ham Eunjung, đáp ứng tôi, cô sẽ nhận được những gì cô muốn." .... Park Jiyeon hơi thở ngày càng gần, làn hơi nóng ấm phả ra t...