Ham Eunjung sững sờ, để tâm từ này xa lạ, nàng cho là mình đến đây là đủ rồi, hiển nhiên Tiểu công chúa muốn không chỉ muốn điều thứ này. Ham Eunjung ngẩn người hồi lâu, mới lái xe của mình trở về. Cái gì gọi là để tâm đây? Ham Eunjung ở nhà vẫn nghĩ vấn đề này, mới phát hiện đây là rất khó giải thích, tựa như môn toán học ở trung học, nàng làm sao cũng giải không được. Tiểu công chúa muốn mình để tâm, muốn thế nào mới coi là để tâm đây? Thứ tình cảm này, thật đúng là rất phiền toái, không phải là tôi và em cùng vui vẻ là tốt sao, hiện tại hai người cùng mất hứng. Ham Eunjung cảm giác hạ mình đã đủ thấp nhưng là nghĩ tới vẻ mặt Park Jiyeon nản lòng, giống như lại là mình làm sai nhưng nàng không biết mình sai nơi nào, phải xin lỗi cũng đã nói xin lỗi, Tiểu công chúa còn muốn cái gì đây? Nghĩ đến đầu đau như muốn vỡ tung, ghê tởm, dù sao cũng một đao, trực tiếp hỏi Park Jiyeon rốt cuộc muốn gì, ghét nhất không đầu không đuôi rối loạn. Ham Eunjung đã nghĩ là hành động, cầm chìa khóa, lái xe thẳng tới nhà Park Jiyeon.
Đây quả thật là giới hạn cuối cùng của Ham Eunjung, nếu không được Ham Eunjung tính buông bỏ, nàng thật sự không đủ nhẫn nại không ngừng dụ dỗ nữ nhân.
Park Jiyeon vẫn tưởng rằng, Ham Eunjung chịu cúi đầu tìm mình, mình có thể tha thứ nàng nhưng là, nàng phát hiện tại chính mình khắc chế không được muốn nhiều hơn. Park Jiyeon lái xe cực nhanh, có phải Ham Eunjung dễ dàng vứt bỏ như vậy không? Nàng có thể hạ thấp mình thế kia, đã không dễ dàng, rõ ràng mình lãng phí cơ hội tốt nhưng Park Jiyeon ánh mắt lại có chút hồng.
Ham Eunjung quả nhiên không có đuổi theo, Park Jiyeon đợi đã lâu, thấy Ham Eunjung không xuất hiện, trong lòng rất khó chịu.
Ham Eunjung có chìa khoá dự phòng của biệt thự, đây là chỗ các nàng trước kia cùng nhau ở, cho nên theo trực giác của nàng, hẳn là Park Jiyeon ở đây.
Park Jiyeon ra khỏi phòng tắm, thấy Ham Eunjung trong phòng mình, vô cùng ngoài ý muốn, nàng cho là mình không đi tìm nàng, nàng không bao giờ xuất hiện nữa mới đúng.
"Park Jiyeon nói rõ ràng, em rốt cuộc muốn thế nào?" Ham Eunjung giọng nói không tốt lắm.
"Không muốn gì cả." Park Jiyeon giọng nói lạnh nhạt, để cho Ham Eunjung nổi giận, trực tiếp lôi kéo Park Jiyeon.
"Park Jiyeon không cần khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi, trừ chuyện kia, em rốt cuộc tức giận cái gì đây?" Ham Eunjung nhìn thẳng Park Jiyeon, Park Jiyeon kể từ sau khi gặp lại càng làm khó nàng.
Ham Eunjung có thể ở chỗ này, mình vốn là nên hài lòng, nhưng mà chết tiệt... giọng nói kia làm cho Park Jiyeon nổi điên.
"Ham Eunjung, chị có tài đem tôi bỏ rơi nói rõ sau này chị toan tính chuyện thượng, chị cũng có thể đem tôi bỏ rơi, chị không đủ để ý tôi, tôi chán ghét cảm giác đối với chị tôi có cũng được mà không có cũng không sao. Lần trước xuất ngoại không nói một tiếng, nếu là có để ý một chút nên nói với tôi một tiếng không phải sao? Mặc dù để quên điện thoại di động, cũng nên nhớ số của tôi, số di động của chị tôi có thể nhớ, mà chị lại không nhớ được số của tôi, chị có để tâm nhớ sao? Nếu để tâm, biết rõ chọc tôi tức giận, lại không chịu nghĩ tới dụ dỗ tôi? Tôi không đáng được chị để tâm sao? Chị dám nói, chị có để tâm?"
YOU ARE READING
Tính xấu vẫn yêu EunYeon/JiJung
FanficCuộc truy đuổi ái tình của một tiểu công chúa cùng nữ vương.... "Tôi muốn cô là tình nhân của tôi !" " Ha ha..." "Ham Eunjung, đáp ứng tôi, cô sẽ nhận được những gì cô muốn." .... Park Jiyeon hơi thở ngày càng gần, làn hơi nóng ấm phả ra t...