Park Jiyeon giống như dã thú bắt đầu xé rách y phục trên người Eunjung, rất nhanh, Ham Eunjung liền trần trụi, hoàn toàn lõa thể nằm trên giường, như một con sơn dương mang tội. Nhìn thấy Ham Eunjung không còn giãy giụa biểu tình, Park Jiyeon có chút tức giận, Ham Eunjung cứ như vậy bình tĩnh, lường trước chính xác mình thật không dám làm thương nàng sao? Mất đi lý trí Park Jiyeon không có màn dạo đầu nào, liền đem ngón tay mạnh mẽ tiến vào mật đạo còn khô khốc kia, những thước thịt bên trong như khước từ sự tiến vào của mình, thế nhưng lại không đủ ngăn cản quyết tâm tiến vào của Park Jiyeon.
Ham Eunjung cảm thấy chỗ tư mật khô khốc kia truyền đến cái đau như muốn xé rách so với lần đầu tiên còn đau hơn nhiều, đau đến nỗi làm cho Ham Eunjung không khỏi cong người, Ham Eunjung cảm thấy Park Jiyeon thậm chí không cắt móng tay, đoán chừng cái móng tay này không ngắn, được rồi, này chứng minh Tiểu công chúa một năm nay không cùng nữ nhân khác dây dưa không rõ, Ham Eunjung tự giễu nghĩ, vì đau đớn mà chân mày co lại thành một đường thẳng, chết tiệt, thật sự rất đau, đau muốn chết người, Ham Eunjung đau đến muốn mắng người ...
Nếu là có thể hoà thuận, điều đầu tiên chính là đem móng tay Tiểu công chúa ra cắt, nhất định là đem mình đả thương mà, nàng cảm giác ngón tay Tiểu công chúa như một con dao đang chọc phá bên trong của mình, cái loại này như tê liệt đau đớn, làm cho thân thể Ham Eunjung cuộn rút lên, nhất định là bị cạo thương, bên trong hẳn là sẽ chảy máu, cái này có được tính như máu của Tiểu công chúa đã chảy không? Có lẽ Tiểu công chúa cảm thấy vẫn chảy chưa đủ . . .
Không biết cái loại đau đớn đến thấu tim này duy trì trong bao lâu, Ham Eunjung cảm giác ý thức của mình càng ngày càng mơ hồ, thân thể cùng tâm linh tựa hồ bị như bị cắt.
Ham Eunjung thân thể cuối cùng không chịu nổi đau đớn mà ngất đi, vô hồn như một con búp bê, làm cho tâm Park Jiyeon đột nhiên không khỏi hoảng hốt, nàng rút ngón tay của mình ra, trên ngón tay còn vương vết máu của Ham Eunjung, nàng điên rồi sao? Mình rốt cuộc là bị Ham Eunjung bức điên rồi sao?
Ham Eunjung không nhìn thấy Park Jiyeon đem mình hôn mê gắt gao ôm vào trong ngực, như tiểu cô nương đem búp bê ôm vào trong ngực, như sợ bị người khác đoạt đi vậy, vẻ mặt mang theo một ít sợ hãi.
"Có phải rất đau không? Chị là quỷ ích kỷ, một chút đau đớn cũng không chịu được, nhưng chính chị thường xuyên làm lòng em đau đớn . . . "
"Không đau nữa, chỉ cần chị ngoan ngoãn, chỉ cần không rời xa em, em sẽ không để cho chị đau, sẽ vẫn đối tốt với chị, nếu chị dám rời đi . . ."
" Lần này là chị chọc tôi, cho nên chị không thể hối hận, cũng không có quyền tiếp tục hối hận, nếu chị dám rời tôi đi, tôi nhất định sẽ giết chị, giết toàn bộ người để ý chị..."
Park Jiyeon ôm Ham Eunjung vô thức thì thào tự nói, cái tình yêu này, rất mãnh liệt, thật sự sẽ đem người bức điên, có thể đem Park Jiyeon bức điên cũng chỉ duy nhất chỉ có một mình Ham Eunjung.
Bức tường bảo vệ trong lòng Park Jiyeon kỳ thật đã mất hơn phân nửa, giống như điều Ham Eunjung nghĩ, chỉ có đem hận ý trong lòng Park Jiyeon phát tiết hết ra ngoài, thì tình yêu mà Park Jiyeon đèn nén lúc trước mới có thể được phóng thích ra ngoài. Nhưng là Park Jiyeon vẫn còn không muốn Ham Eunjung dễ dàng qua như vậy, không muốn cho Ham Eunjung sớm biết trong lòng mình đã bắt đầu tha thứ, những thứ mà nàng dễ dàng có được, nàng sẽ không biết trân trọng, như vậy đương nhiên sẽ nhanh tổn thương đến mình. Ham Eunjung, chính người này làm Park Jiyeon hận đến tận xương, nhưng cũng yêu đến tận tủy, Park Jiyeon ôm lấy thật chặt, chỉ có thời điểm Ham Eunjung không biết gì, nàng mới dám ôm chặt như vậy, nàng chán ghét cái dáng vẻ quá mức đắc ý của Ham Eunjung, cũng chán ghét chính mình nhiều lần đều chịu khuất phục và thỏa hiệp.
YOU ARE READING
Tính xấu vẫn yêu EunYeon/JiJung
FanfictionCuộc truy đuổi ái tình của một tiểu công chúa cùng nữ vương.... "Tôi muốn cô là tình nhân của tôi !" " Ha ha..." "Ham Eunjung, đáp ứng tôi, cô sẽ nhận được những gì cô muốn." .... Park Jiyeon hơi thở ngày càng gần, làn hơi nóng ấm phả ra t...