Chương 87: Đổng gia xuất hiện

2.6K 118 0
                                    

  Trang Thư Hàn thong thả bước ra ngoài cửa, thường thường quay lại nhìn về phía đường cái.

"Hàn Nhi."

Thanh âm này...

Theo tiếng gọi Trang Thư Hàn quay đầu lại, sắc mặt không chút nào thay đổi, cũng không mở miệng nói chuyện, giống như đối mặt với một người hoàn toàn xa lạ.

Nếu là trước kia, Trang Trạch Lương nhất định sẽ mở miệng chỉ trích ngay lập tức, nhưng sau khi bị hai tỷ đệ nhiều lần lãnh đạm, hiện tại thấy thái độ của Trang Thư Hàn hắn cũng không bất ngờ.

Đến gần vài bước, Trang Trạch Lương nỗ lực để bản thân thoạt nhìn giống như một vị phụ thân hiền, "Ta nhìn thấy bảng vàng được dán trước nha môn, chúc mừng con tiếp tục đỗ đầu bảng."

Đây chính là lý do Trang Thư Hàn đứng ở chỗ này chờ tỷ tỷ về, hắn muốn chính miệng thông báo tin tốt của mình cho tỷ tỷ, muốn nhìn thấy bộ dáng tỷ tỷ vui vẻ, không nghĩ là không đợi được tỷ tỷ trở về, ngược lại còn gặp phải người không muốn gặp.

Nghĩ đến lời dạy của tỷ tỷ, Trang Thư Hàn cũng không tiếp tục lạnh lùng trừng mắt, sắc mặt lạnh nhạt mở miệng, "Đa tạ quan tâm."

"Không việc gì, là ta nên làm." Được Trang Thư Hàn đáp lại, Trang Trạch Lương cao hứng, không khỏi đến gần thêm vài bước, cách nhi tử chỉ còn hai ba bước, nhìn gần như vậy, hắn mới phát hiện, chỉ mới ngắn ngủn vài tháng nhi tử đã cao thêm rất nhiều, dáng người thẳng tắp, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn.

Đối lập hoàn toàn với Diệu Nhi, Trang Trạch Lương hận không thể để thời gian quay ngược trở lại, chỉ cần quay lại một năm thôi, hắn nắm chắc có thể hòa dịu lại mối quan hệ giữa hai tỷ đệ.

Âm thầm hối hận một hồi, ý cười trên mặt Trang Trạch Lương vẫn còn trên mặt, "Ta đã chuyển đến Hội Nguyên Phủ, rất gần với nơi này..."

"Ngài không cần nói với ta, ta sẽ không tới." Trang Thư Hàn cắt đứt lời nói của hắn. Hắn không thể giống như tỷ tỷ, không oán không giận, hắn chỉ có thể nỗ lực khiến chính mình coi bọn họ là người xa lạ.

"Hàn Nhi, ta biết con hận cha. Cha cũng biết bản thân mình làm không đúng, về sau cha sẽ nỗ lực bồi thường lại cho con, nói như thế nào thì chúng ta cũng là người nhà, trong người con chảy dòng máu của ta, con cũng nên nghĩ cho tỷ tỷ con, một thiếu nữ không cha không mẹ, sao có thể gả cho một gia đình tốt, đến cuối cùng cha cũng có thể giúp cho tỷ tỷ con một chút."

"Không cần. Tỷ tỷ có ta là đủ rồi, bản thân ta còn tốt hơn nhiều so với ngài. Ngài đi đi, tỷ tỷ cũng sắp trở về." Lời nói của Trang Trạch Lương, nửa chữ hắn cũng không tin, tuy rằng trong lòng hắn cũng không muốn tỷ tỷ đối mặt với người trước mắt, bọn họ không thể đo được trong lòng vị 'phụ thân' này đối với tỷ đệ bọn họ còn có bao nhiêu tình cảm. Hắn chỉ là không muốn tỷ tỷ vì bảo vệ hắn mà phải khom lưng trước người ta.

Tính tình tỷ tỷ trước giờ rất mềm yếu, nếu như không phải bị ép đến cực hạn thì bỗng nhiên sao có thể trở nên lợi hại như vậy.

Tỷ tỷ như vậy khiền cho hắn cảm thấy đau lòng, hắn sẽ không nhịn được mà suy nghĩ, nếu như hắn là ca ca thì tốt rồi, nếu như mẫu thân còn sống thì tốt rồi, tỷ tỷ sẽ không cần phải thay đổi, chỉ cần thêu thùa may vá, làm những việc nữ tử thích làm sau đó chờ đến khi gặp gia đình là được.

Càng nghĩ càng phiền, Trang Thư Hàn đang định lên tiếng đuổi người. Lại thấy Trang Trạch Lươn bình tĩnh nhìn về phía sau của mình, Trang Thư Hàn theo bản năng quay đầu lại, đó là chiếc xe mà toàn Hội Nguyên Phủ cũng chỉ có một chiếc, xe ngựa chậm rãi đi tới, đừng trước mặt hai người, cảm giác mười phần áp bách.

Bước xuống đầu tiên là hai vị nha hoàn, đặt xuống đất một chiếc ghế dài. Sau đó Bạch Chiêm liền bước ra xe ngựa, Trang Thư Tình cũng theo Bạch Chiêm bước xuống.

Đứng ở trên xe, cao cao tại thượng nhìn xuống Trang Trạch Lương, Trang Thư Tình đỡ tay Bạch Chiêm bước xuống, hình ảnh như vậy khiến nhiều người hướng mắt nhìn về phía bọn họ. Ngoại trừ Trang Thư Hàn, trong lòng hắn cảm thấy hành động của Bạch Chiêm vô cùng bình thường.

Nhưng rơi vào trong mắt Trang Trạch Lương, hắn hoàn toàn không thể đem vị quý nữ khí chất cao quý trước mắt liên hệ với vị nữ nhi yếu đuối đến một câu cũng không dám nói của hắn ở Trang gia.

Một người sao có thể có chuyển biến lớn như thế? Hắn đôi khi còn có loại cảm giác vị nữ tử trước mắt không phải nữ nhi của hắn.

"Sao ngài lại tới đây?"

Trang Trạch Lương theo bản năng mở miệng, "Chúng ta mới chuyển đến Hội Nguyên Phủ."

Thế nhưng...

Lấy quyết tâm lúc trước của toàn gia, đây cũng không là chuyện gì ngoài ý muốn, Trang Thư Tình cũng không tiếp tục nhìn hắn, dắt đệ đệ trở về phòng, hoàn toàn không có ý muốn hỏi thêm.

Trang Trạch Lương định gọi người lại, nhưng khi chống lại ánh mắt của Bạch Chiêm liền lập tức ngậm miệng, cho đến khi người vào cũng không dám nói một chữ.

"Ở bên ngoài chờ tỷ tỷ sao?"

"Vâng." Trang Thư Hàn trả lời, cằm hơi nâng lên, mang theo chút kiêu ngạo, "Tỷ tỷ, đệ lại đỗ đầu."

Trang Thư Tình dừng bước lại, trên mặt tràn đầy ý mừng, "Giỏi như vậy? Tô tiên sinh có biết không?"

"Đã biết, tiên sinh rất cao hứng, dặn đệ tiếp tục nỗ lực trong kì thi tiếp theo."

Trang Thư Tình rất có kì vọng với đệ đệ, nhưng nàng cũng không nghĩ tới sẽ nuôi được một vị thiên tài, dù sau đến tháng bảy này, tuổi mụ của Thư Hàn cũng chỉ mới mười một, nàng lo Thư Hàn sẽ vì vậy mà cao ngạo.

"Tỷ tỷ không muốn đệ có quá nhiều áp lực, kì thi thứ ba dù có rớt cũng không sau, lần sau chúng ta thi tiếp."

"Tỷ tỷ yên tâm, đệ tin tưởng khả năng của mình." Trang Thư Tình nhẹ giọng an ủi tỷ tỷ: "Sau khi vượt qua kì thi thứ ba sẽ có thể thi Hương, tiên sinh nói, cho dù đệ có thi đậu lần tiếp theo cũng sẽ hoãn lại kết quả, tuy rằng trụ cột đệ học tốt nhưng còn chưa đủ vững chắc, còn phải từ từ tu bổ, ba năm sau mới để đệ dự thi, lại nói bây giờ đệ cũng đang trong hiếu kì, thi tú tài chỉ có chút quy tắc nhỏ, hơn nữa lúc trước cũng có chuẩn bị, sẽ không có người dám nói lung tung, nhưng thi Hương không như vậy, miệng lưỡi thế gian rất đáng sợ."

Nàng không biết người đang trong hiếu kì không thể dự thi, nhìn nhìn nam nhân đang trầm mặc ở phía sau, Trang Thư tình cười với hắn, đối phương cũng nhìn nàng mỉm cười.

"Tỷ tỷ cũng không hiểu những thứ này, đều nghe Tô tiên sinh an bày vậy."

"Vâng." Trang Thư Hàn vừa nghiêng người vừa hỏi: "Tiến sinh muốn để đệ ở lại nhà của tiên sinh, đệ đã từ chối, nhưng mà trước khi thi kỳ thứ ba sợ là đệ sẽ phải về trễ một chút."

"Nếu như quá mệt thì ở lại chỗ của Tô tiên sinh cũng không sao, tỷ tỷ yên tâm."

[Full] Ác Nhân Thành Đôi (1) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ