[Xeniel/Maloch] [AU Hiện đại] Ước vọng (2)

429 65 34
                                    

Maloch de Gefallen, từ lúc mới sinh ra đã bị bỏ lại ở bậc thềm của một cô nhi viện, năm lên tám tuổi, trong buổi xem phim hoạt hình duy nhất trong đời được tổ chức bởi một đoàn từ thiện trong một chuyến viếng thăm của họ, đã tìm được ánh sáng le lói trong cuộc đời chỉ toàn một màu tăm tối của mình.

Đã lỡ sa vào đôi mắt và mái tóc có màu như của bầu trời trong xanh, đã lỡ yêu bóng lưng thẳng tắp kiên cường đó.

Khắc ghi bóng hình đó vào lòng, và không bao giờ buông tay nữa.

Có thể tình cảm ban đầu của hắn chỉ là lòng ngưỡng mộ, nhưng theo thời gian, nó đã trở thành sự dựa dẫm, bóng lưng anh trở thành chốn bình yên, ánh mắt anh trở thành ngôi nhà nơi bão dừng sau cánh cửa.

Người chưa từng đối tốt với em, nhưng người cũng không mang đến cho em những nỗi đau cắt da cắt thịt.

Nếu người có thật, người sẽ đối tốt với em chứ?

Bởi vì người chưa từng có thật, em sẽ giúp người tồn tại theo một cách khác.

Từ đó, Maloch điên cuồng lao đầu vào học, đến mức chính cô giáo của hắn cũng phát sợ. Những vụ bắt nạt xảy ra thường xuyên hơn, và không chỉ bọn đầu gấu mà cả những đứa trẻ bình thường cũng bắt đầu gọi hắn là "nerd", là "thằng nghiện sách", người ta cũng ngần ngại không muốn nhận nuôi vì tính cách trầm lặng, vẻ u ám thiếu lanh lợi và thân hình gầy gò ăn bao nhiêu cũng không béo tốt nổi của hắn.

Nhưng Maloch nào có quan tâm, hắn không còn tồn tại qua ngày mà chẳng biết số phận mình sẽ đi đâu về đâu nữa, mà hắn đã biết mình đang sống vì điều gì, đang học vì ai.

Cho dù lí tưởng đó nghe qua thì vô cùng ích kỉ.

Và khi Maloch đứng trước cửa khu kí túc xá dành cho thực tập sinh của RAI, hắn biết quãng đường khó khăn nhất chỉ vừa mới bắt đầu.

Nếu robot của một thực tập sinh trung bình mất một năm rưỡi để vừa lên ý tưởng vừa hoàn thành, chuẩn bị kĩ hơn thì hai hoặc ba năm, còn với Maloch, thì hắn phải dùng cả đời để hoàn thành Xeniel.

Có một nền tảng lập trình tự học cực kì tốt, từ năm lớp chín, hắn bắt đầu có những bản thử nghiệm đầu tiên của source code của Xeniel. Hắn càng lớn, nó càng tinh xảo, và đến ba tháng sau khi bắt đầu kì sát hạch, Xeniel đã gần như có thể hiểu thế nào là tình cảm.

Viện nghiên cứu và phát triển người máy và trí thông minh nhân tạo có chính sách bao ăn bao ở thực tập sinh và nhân viên, nên khoảng thời gian này Maloch có thể dùng tiền mình kiếm được từ việc làm thêm và viết phần mềm để chế tạo những bản thử nghiệm khung xương robot đầu tiên. Âu cũng là một điều may mắn khi có một lần hắn giúp đỡ ông chủ của một xưởng chế tạo linh kiện ô tô, từ đó hắn có thể nhờ ông chế tạo các linh kiện mình cần với một giá rất rẻ. Qua hai năm, khung xương của con robot thử nghiệm đã hoàn thành, từ vận động thô tới vận động tinh đều vô cùng mượt mà và khéo léo.

Maloch suốt đời này mang ơn ông lão đó.

Đến tận bây giờ, hắn vẫn không thể hiểu nổi làm sao mình có thể sống qua quãng thời gian sống như thể không biết đến ngày mai đó, sáng thực tập, chiều làm thêm, tối lại về vừa lắp ráp vừa viết phần mềm, bận bịu đến nối không có nổi thời gian nghỉ ngơi, ngày ngủ chỉ ba bốn tiếng là chuyện vô cùng bình thường.

[AOV] [Request closed] [Tổng hợp oneshot] DropsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ