4. Vây Quần.

855 65 0
                                    

Bọn tôi kéo nhau ra ngoài, nhường lại ánh đèn dầu tẻ nhạt cho Hange và Eren.

Trăng trên kia đã giúp tôi nhìn rõ được sân vườn, ánh trăng mờ nhạt hắc lên từng nét mặt chứa đựng đầy tâm tư của đồng đội tôi. Họ có một quá khứ gọi là hồi ức, có một tương lai mang tên hy vọng nhưng lại bị kẹt ở cái chốn hiện tại chỉ có chiến đấu, máu tanh và hơi tàn.

Họ đang lượm nhặt lại mấy nhánh cây khô vừa dọn lúc sáng, thấp lên một ánh cam đỏ lẻ loi giữa sân. Ngọn lửa loạng choạng kéo bóng bọn tôi đổ dài ra nền đất.

"Làm gì vậy?"

"Chúng em chuẩn bị nướng khoai đấy, Đội trưởng ăn không ạ?" Petra nói.

Bọn tôi đã dọn dẹp đến tận chiều tối, ăn vội chén súp mà Petra nấu rồi ngồi lại uống trà, bàn công việc. Những ngày bận rộn sau này còn dài, đây có lẽ sẽ là một thoáng bình yên hiếm hoi của bọn tôi.

Salus em, lại ngước mặt nhìn trời. Thì ra khi ngắm nhìn bầu trời, vẻ mặt em vẫn một màu trầm tĩnh, buồn chán và tẻ nhạt.
Bầu trời in vào mắt em. Ánh mắt ảm đạm đôi lúc ngây ngô chết tiệt này, không hiểu vì sao tôi thường nhìn vào nó.

"Đội trưởng, Salus. Cẩn thận nóng!"

Hai củ khoai vừa được ném cho bọn tôi, em nhận lấy rồi tung hứng nó. Ngốc!

Đợi lần tung lên tiếp theo, Gunther đã chộp lấy củ khoai.
Đồng đội tôi đều cười. Nụ cười của họ không thể lấn át mấy tiếng gào thét oai oán của người đã nằm xuống, văng vẳng và sâu thẩm trong lòng tôi.

"Đội trưởng, có cần mang khoai cho họ không?"

"Không cần đâu, phải nghe mấy câu chuyện của tên Hange kia, chắc nhóc đó cũng ăn không nổi. Khi nào họ đói thì tự mò ra thôi."

Trong rừng, những loài sống về đêm bắt đầu hoạt động.

"Nguội rồi đấy."

Gunther trả lại em củ khoai cùng mớ lá tươi đã sớm chuyển màu do nhiệt độ.

"Cảm ơn anh."

Bóp? Em nhanh chóng bóp củ khoai vỡ ra làm ba, làm bốn. Khói bốc lên nghi ngút.

"Ê nhóc, làm sao hay vậy? Em là Titan hả?" Oluo tỏ ra thích thú.

"Titan?"

Titan? Rốt cuộc còn bao nhiêu người như Eren đây?

"Thì bọn Titan cũng hay bốc khói như vầy này."

"Trời ạ! Bên trong củ khoai còn nóng nên mới bốc khói đó." Petra nói.

Thú vui ăn uống của em được thể hiện quá việc bóp nát đồ ăn à? Sao không bẻ hoặc cắn như người bình thường?

Tôi hỏi, em trả lời rất hiển nhiên.

"Tại vì bên trong còn nóng mà.."

Bọn tôi đều chẳng biết phải nói gì với em. Con ngốc nhà em.

"Salus, trước giờ bọn tôi chưa từng nghe em kể về gia đình nhỉ?"

Đã gần một năm rồi, bọn tôi thường ngồi lại và trò chuyện như thế này.

[Attack On Titan] Không Thể Thay ĐổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ