Sắc mặt Lục Tuyết thay đổi ngay tức khắc, còn có chút khó tin: "Lục Tử Cẩn! Chị chơi tôi à? Chị nói đã xem qua, sao có thể không tốt. Chị đây là diễn trò trước mặt ba, sau lưng lại là một bộ chèn ép tôi. Chị chính là cố ý, không chấp nhận được chuyện tôi làm bản thiết kế tốt hơn chị!"
Lục Tử Cẩn không mặn không nhạt nói: "Thiết kế đích xác không tồi, nhưng không thích hợp khởi động ở thành phố An Viễn. Thiết kế quá xa hoa ngược lại sẽ thoát ly đại chúng, loại phong cách này cho dù có thể đả động nhà đầu tư, lại không hấp dẫn được mức chi tiêu bình dân của đại chúng, cho nên không tốt."
"A, hiện giờ An Viễn phát triển rõ như ban ngày, tiêu phí năng lực tại đó, mức độ tiếp thu của đại chúng cũng không hề như trước kia, chị còn dùng lý do có lệ này để từ chối tôi. Hôm nay tôi tới không phải để thương lượng với chị, mà là để chị ký tên đi lưu trình, hiểu chứ?" Lục Tuyết nhìn cô, cả giận nói.
Lục Tử Cẩn lấy di động ra, vừa thông máy lập tức đi tới cửa sổ sát đất trong văn phòng. Lục Tuyết châm chọc cười, lại là gọi điện thoại cho ba, chị ta còn dám nghĩ ba sẽ đứng về phía mình nữa.
"Ba, hạng mục Lục Tuyết phụ trách ở thành phố An Viễn, ba đã xem qua chưa?" Lục Tử Cẩn nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa kính, trong mắt liễm ý cười.
"Ừ, ba đã xem. Chỉ là ba cảm thấy hạng mục thiết kế có chút xa hoa, vốn là chuyện tốt, nhưng người tiêu thụ nơi đó lại chưa chắc đã thưởng thức."
Lục Tử Cẩn đem nguyên bản lời nói cùng Lục Tuyết, thuật lại một lần cho Lục Tuần, quả nhiên Lục Tuần liền trở mặt một bộ vừa đấm vừa xoa.
"Tử Cẩn, không phải Tuyết Nhi không có năng lực, chỉ là thiếu cơ hội rèn luyện, cũng có chút tùy hứng ham chơi. Lần này kế hoạch và thiết kế hạng mục làm vô cùng xuất sắc, phần lớn đều là chủ ý của nó, con để nó đi thực hiện, ba cảm thấy không có vấn đề, con rửa mắt mong chờ đi." Lục Tuần trong giọng nói không thiếu kiêu ngạo, cuối cùng một câu càng là ngữ khí vi diệu.
Lục Tử Cẩn vâng một tiếng, sau khi nói thêm mấy câu liền cúp máy. Cô nhìn bên ngoài Viễn Dương một dãy nhà cao tầng nối tiếp che khuất một phần bầu trời, khóe môi câu lên một mạt ý cười, ở một khắc cô xoay người đã thay bằng vẻ bất đắc dĩ lại buồn khổ.
Cũng không để ý đến Lục Tuyết đang ở một bên trào phúng, cuối cùng cô ký tên lên.
"Sớm ngoan ngoãn ký tên không phải tốt sao, một hai phải tự rước lấy nhục."
Nhìn Lục Tuyết lấy đi văn kiện, Lục Tử Cẩn một tay gác di động, sau đó dựa lưng vào ghế, thần sắc nhẹ nhàng. Tuy rằng chữ là cô ký, nhưng chuyện nên nhắc nhở cô đều nhắc nhở, lời cạn tại đây, chính bọn họ quyết định, sau này không trách được cô.
Ờ, tuy rằng Lục Tuần sẽ không có dị nghị với hạng mục này, nhưng Hội đồng quản trị không chỉ có hắn, vì thế Lục Tử Cẩn mở ra WeChat.
Trong danh sách, tên một người yên tĩnh mà nằm giữa một đống đối tác làm ăn hỗn loạn, đối phương chính là Giang Triều Dương, con trai của Giang Hạc, cổ đông lớn thứ hai tại tập đoàn Viễn Dương. Trước mắt, Giang Triều Dương đang là trợ lý tổng giám đốc tổng bộ Viễn Dương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-HOÀN] Đêm Nay Tỉnh Rượu
RomanceLiên hôn vì lợi ích, muốn đánh bài ôn nhu tính kế người ta kết quả lại cho không biếu không dâng hiến lăn xả zô cho được mới chịu. Chậm nhiệt chậm nhiệt. Motif liên hôn cũ rích nhưng càng đọc càng cưng. Không drama máu chó nhưng twist đủ dùng. Không...