Vẻ mặt Lục Tử Cẩn không nóng không lạnh, nhàn nhạt nói: "Làm nũng cũng vô dụng, chính em tự ngẫm lại một chút, sau đó nghĩ cách giải thích cho chị." Nói xong liền chuẩn bị đi ra ngoài.
Sầm Mặc Tiêu ngăn lại cô, một phen đóng cửa lại, chặn cửa nói: "Chị đừng giận, vợ biết sai rồi."
"Chị muốn đi phòng thiết kế xem xem." Lục Tử Cẩn nói một câu, trong ánh mắt rõ ràng có ý bảo Sầm Mặc Tiêu tránh ra.
Sầm Mặc Tiêu hơi ấm ức: "Vợ không phải cố ý giấu chị, cũng không phải cố ý làm khó chị. Lúc ấy em đã định xong kế hoạch thu mua KB, nhưng nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim, làm em thật đau đầu. Vốn dĩ tính làm đối phương thấy khó mà lui, nhưng ngày đó em đi tìm chị, tình cờ nhìn thấy tư liệu đấu thầu KB trên bàn của chị, mới biết được chị cũng muốn thu mua. Hơn nữa Tiêu Khanh là bạn tốt của chị, em theo đó điều tra một chút, liền tìm được người chặn ngang một đao kia chính là chị. Chị cũng biết mà, khi đó em liền thích chị, khẳng định không thể chèn ép chị, cho nên mới nhượng ra bốn phần cho chị nhập cổ phần, cùng thu mua KB."
"Vậy sau đó em làm gì không nói cho chị biết?" Lục Tử Cẩn cuối cùng cũng minh bạch chuyện làm cô nghĩ trăm lần cũng không ra, vì cái gì lão bản của công ty Tân Duyệt lại muốn nhường một bát canh cho cô, hóa ra đó chính là Sầm Mặc Tiêu.
Trong nháy mắt ý niệm nào đó đột nhiên xẹt qua đầu cô, nhưng chờ cô muốn bắt lấy lại vô tung vô ảnh, ngược lại bị một tin tức khác tách ra, cô một mặt không thể tưởng tượng, lại có chút hồ nghi nói:
"Cho nên lần đó đấu giá mảnh đất P107, tham dự nâng giá không chỉ có Trần Tư Lương, còn có Tân Duyệt của em?"
Sầm Mặc Tiêu sắc mặt cứng đờ, sờ sờ cái mũi thật cẩn thận nói: "Để em giải thích, không phải em muốn nâng giá, em chỉ nghĩ chị muốn bắt lấy miếng đất kia, cho nên đi hỗ trợ."
Lục Tử Cẩn hồi tưởng một chút: "Cho nên em đã sớm biết chị muốn mua miếng đất kia, cố ý đi đến đó trêu đùa chị, cái gọi là suy đoán của em cũng chỉ là dùng dụ dỗ chị, đúng không? Mặt khác, vốn đầu tư của ba Tiêu Khanh có phải cũng là của em không?"
Sầm Mặc Tiêu: "...."
Xong rồi, càng giải thích càng sai, Sầm Mặc Tiêu hơi hoảng, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào, ngón tay vô thố mà nhéo quần áo, thoạt nhìn đáng thương lại bất lực.
Cô không nói được gì trong một lúc, Lục Tử Cẩn quả thực có chút tức giận vì cô trộm gạt mình, nhưng cũng cảm động vì những gì cô đã âm thầm làm cho mình khi cả hai chưa có hứa hẹn gì.
"Được rồi, để chị đi ra ngoài, chị còn có việc."
Lục Tử Cẩn bình tĩnh lại, tức giận cũng không có cách nào khác, Sầm Mặc Tiêu không có lỗi với cô, hơn nữa cô cũng không phải thật sự muốn cùng em ấy cãi nhau, tiểu hỗn đản này thân thể không tốt, cô đều không thể phát giận với em ấy.
Chính là trong mắt Sầm Mặc Tiêu, Lục Tử Cẩn tức giận đến mức không muốn nói chuyện với mình, càng thêm lo lắng, duỗi tay kéo lại Lục Tử Cẩn, áp cô lên cửa, sau đó không quan tâm liền hôn cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-HOÀN] Đêm Nay Tỉnh Rượu
Lãng mạnLiên hôn vì lợi ích, muốn đánh bài ôn nhu tính kế người ta kết quả lại cho không biếu không dâng hiến lăn xả zô cho được mới chịu. Chậm nhiệt chậm nhiệt. Motif liên hôn cũ rích nhưng càng đọc càng cưng. Không drama máu chó nhưng twist đủ dùng. Không...