Chương 64: Vì em toàn phương phục vụ (1)

987 29 2
                                    

Nhìn thấy dáng vẻ Lục Tử Cẩn bất đắc dĩ đến cực điểm, Sầm Mặc Tiêu lại nhịn không được nở nụ cười, nắm tay cô nói: "Được rồi, em không nói. Ai, phu nhân nhà em vừa mới làm tan nát trái tim nam nhân."

Lục Tử Cẩn liếc cô một cái, "Đúng vậy, có cần chị đi dỗ dành họ hay không?"

Lực đạo trên tay mạnh hơn, Sầm Mặc Tiêu hừ một tiếng: "Chị rõ ràng nên nghĩ làm thế nào dỗ dành em."

Lục Tử Cẩn bật cười, ngón tay ở lòng bàn tay cô gãi gãi: "Chiều nay chưa dỗ dành đủ sao?"

Sầm Mặc Tiêu hiếm có mà đỏ mặt, nhưng lập tức ngạo kiều lên, "Còn nói nữa, chị phục vụ không đúng chỗ."

Lục Tử Cẩn buồn cười lại quẫn bách, "Em thu liễm chút đi."

Sầm Mặc Tiêu xem xét cô, thấp giọng nói: "Trước khi đến đây chị từng nói, chị sẽ làm hướng dẫn du lịch cho em, vì em toàn phương phục vụ."

Lục Tử Cẩn biểu tình một lời khó nói hết, thở dài nói: "Hướng dẫn du lịch toàn phương phục vụ còn bao gồm cái này sao? Hướng dẫn du lịch phong bình bị hại a."

Sầm Mặc Tiêu ha ha nở nụ cười, tiếng cười thập phần rõ ràng trong đêm sơn thôn tĩnh mịch, thanh âm cũng mang tiếng cười: "Không giống nhau, chị làm hướng dẫn du lịch cho em, liền bao gồm loại phục vụ này."

Vài phút đi đường ngắn ngủi, hai người đi được rất chậm, cả đường tràn đầy tiếng cười. Lục Tử Cẩn nắm chặt tay Sầm Mặc Tiêu, cảm giác tất cả đều không chân thật lắm. Thoát khỏi thành thị ồn ào náo động lạnh nhạt về tới làng quê xa cách đã lâu, ở bên người chính là cô gái lớn lên ở đô thị phồn hoa từ nhỏ, cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ đơn giản đấu võ mồm trêu đùa, hạnh phúc đến rối tinh rối mù.

Thôn buổi tối nhiệt độ không khí thấp hơn Trường Thanh rất nhiều, Sầm Mặc Tiêu sợ lạnh, nằm ở trên giường tựa như con gấu túi treo trên người Lục Tử Cẩn, không chịu nhích ra ngoài một tấc.

Buổi sáng tỉnh lại Lục Tử Cẩn hoãn hoãn, cúi đầu vừa thấy, Sầm Mặc Tiêu vùi toàn bộ vào trong chăn, cô chỉ có thể nhìn thấy được sợi tóc của em ấy tán ra bên gối.

Trong mắt ý cười dần đậm, cô vươn tay nhẹ nhàng đem chăn kéo xuống một chút, tim Sầm Mặc Tiêu không được tốt, kỳ thật giấc ngủ không thể thoải mái.

Mới vừa để má cô lộ ra, bị buổi sáng không khí lạnh đột kích, Sầm Mặc Tiêu liền hừ một tiếng vùi vào cổ Lục Tử Cẩn, muốn hoàn toàn trốn đi vào.

Lục Tử Cẩn bị phu nhân mình manh đến rối tinh rối mù, đưa tay ôm người vào trong ngực tùy ý cô trốn vào, sau đó hô hấp ấm áp phả vào cổ cô ngứa ngáy. Cô thay đổi địa phương nên dậy sớm, Sầm Mặc Tiêu lại ngoài dự đoán ngủ ngon, thẳng đến 7 giờ 40 mới từ từ tỉnh lại.

Người vùi trong lòng ngực cô ngủ đến rất ngoan, hiện tại tỉnh lại giống như nụ hoa nở rộ vào buổi sáng, duỗi tay chân giãn người ra.

Lục Tử Cẩn cứ nhìn cô như vậy, trong mắt tràn đầy sủng nịch yêu thương. Yêu một người thật sự liền ở thời điểm nào đó động tâm trong nháy mắt, sau đó dần dần rõ ràng, và sau đó nhanh chóng thăng ôn. Lục Tử Cẩn không thể tưởng tượng được sau khi sống hai đời, cô sẽ thích một người đến mức không thể làm gì, chỉ cần nhìn em ấy ngủ say, nhìn em ấy tỉnh lại cũng thực hạnh phúc.

[BHTT-HOÀN] Đêm Nay Tỉnh RượuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ