Lục Tử Cẩn làm sao không hiểu ý của Sầm Khang Hồng, hôm nay cô khủng hoảng lo lắng một ngày, chỉ có một mình cô, ngoài Sầm Mặc Tiêu, cô đã không còn bất cứ người nào để dựa vào. Trong hoàn cảnh này, Sầm Mặc Tiêu ngã xuống, cô thật sự toàn dựa vào chính mình chống đỡ.
Cô nhìn Sầm Khang Hồng, nước mắt lập tức bừng lên, cô ngồi quỳ trên mặt đất, vùi đầu vào đầu gối Sầm Khang Hồng, đau khóc thành tiếng: "Ông ngoại, con rất sợ, rất sợ....."
Sầm Khang Hồng nước mắt cũng không nhịn được lăn dài, duỗi tay vuốt đầu Lục Tử Cẩn, hàm hồ nói: "Ông....biết, ngoan....đừng sợ, ông...ở đây."
Lão nhân nước mắt đầm đìa, nói chuyện cũng thực cố sức, nhưng vẫn nỗ lực an ủi Lục Tử Cẩn đang khóc không kềm chế được.
Đây là người mà cháu gái ông liều mang bảo vệ, cũng là cháu dâu của Sầm gia ông, và là một đứa trẻ rất tốt. Ông không bảo hộ được Sầm Mặc Tiêu, cho nên trước khi cô tỉnh lại, ông nhất định phải bảo hộ tốt vợ cô.
Ông biết những chuyện mà Lục Tử Cẩn gặp phải, ông cũng biết cô mệnh khổ giống như Mặc Tiêu nhà ông, không gặp được người cha tốt, thậm chí không còn ai để nương tựa, nghĩ vậy, Sầm Khang Hồng càng thêm thương tiếc cô.
Hai người không có bất luận quan hệ huyết thống gì, bởi vì Sầm Mặc Tiêu, liền trở thành thân nhân của nhau, loại duyên phận này vô cùng kỳ diệu. Lục Tử Cẩn gục trên đầu gối Sầm Khang Hồng khóc thật lâu, Sầm Khang Hồng vẫn luôn nhẹ nhàng vỗ đầu cô, chờ cô bình tĩnh lại.
Cảm xúc phát tiết xong rồi, Lục Tử Cẩn có chút thẹn thùng, lau nước mắt nói: "Thực xin lỗi ông ngoại, con làm dơ vạt áo của ông."
Sầm Khang Hồng lắc đầu, chỉ từ ái nhìn cô.
Bởi vì Sầm Mặc Tiêu hôn mê bất tỉnh, công việc ở Trí Hòa phải gác lại, Sầm Mặc Tiêu vừa bắt lấy hợp đồng cùng Thiên Thịnh, gót chân mới đứng vững lại xảy ra chuyện, Sầm Khang Hồng đành phải để Lý Phong tạm thời xử lý việc công ty.
Sầm Mặc Tiêu hôn mê ba ngày, cũng nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt ba ngày. Không giống như Lý Nguyên, hắn ta đã nhặt được mạng về nhờ bốn, năm lần phẫu thuật liên tục. Tình trạng của Sầm Mặc Tiêu rất lạc quan, ngoại trừ rối loạn nhịp tim xuất hiện một lần, thân thể cô vẫn luôn thực ổn định, chức năng hô hấp khôi phục cũng rất tốt.
Vào ngày thứ tư, sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nói rằng có thể chuyển cô ra ngoài để tĩnh dưỡng, không cần lưu tại phòng chăm sóc đặc biệt.
Lục Tử Cẩn cùng Sầm Khang Hồng vui mừng khôn xiết, ngay khi Sầm Mặc Tiêu được đưa ra ngoài, hai người liền đi theo vây quanh ở bên, nhìn chằm chằm nữ nhân mà mấy ngày nay hai người không thể chăm sóc thật tốt.
Máy thở của Sầm Mặc Tiêu đã được rút ra, mỗi ngày chỉ cần truyền dịch, tuy rằng nhìn vẫn làm lòng người đau, nhưng cuối cùng an ổn vượt qua giai đoạn nguy hiểm, trên mặt Lục Tử Cẩn và Sầm Khang Hồng cuối cùng hiện lên ý cười.
Ở phòng chăm sóc đặc biệt có hộ sĩ chăm sóc Sầm Mặc Tiêu, chuyển đến phòng bệnh thường, đều là một mình Lục Tử Cẩn ôm lấy mọi việc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-HOÀN] Đêm Nay Tỉnh Rượu
RomanceLiên hôn vì lợi ích, muốn đánh bài ôn nhu tính kế người ta kết quả lại cho không biếu không dâng hiến lăn xả zô cho được mới chịu. Chậm nhiệt chậm nhiệt. Motif liên hôn cũ rích nhưng càng đọc càng cưng. Không drama máu chó nhưng twist đủ dùng. Không...