Cảnh Thự lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Võ Anh công chúa, ngay sau đó, một con Hải Đông Thanh khác vỗ cánh lượn vòng trên bầu trời.
Võ Anh công chúa tóc dài buông xõa, ở trong đêm trăng mặc một bộ áo bào trắng, ống tay áo buông lỏng, lộ ra cổ tay trắng nõn, chân trần ngâm trong nước suối lạnh lẽo, trên khuôn mặt bao phủ ánh trăng giống như tiên nữ trong dãy núi. Cho dù là ai nhìn thấy cũng không thể tưởng được, người trước mặt này, lại là nữ võ thần hùng hổ nhất tái ngoại.
"Rất ngạc nhiên sao?" Vẻ mặt kia của Võ Anh công chúa, lại là cảm thấy bộ dáng này của đứa cháu trai rất thú vị.
"Tới bao nhiêu người?" Cảnh Thự rất mau liền khôi phục trấn định, hắn sớm nên phát hiện ra hành tung Trấp Lăng, quá bất cẩn.
"3000 người." Trấp Lăng nhàn nhạt nói, "Chúng ta thấy Phong Vũ, liền theo dấu chân nó, dọc theo khe núi lại đây, cha ngươi bị ngươi làm cho tức giận đến không nhẹ."
Hai người cách dòng nước nhìn nhau, Cảnh Thự nghĩ nghĩ, nói: "Ta cho rằng ông ta sớm đã biết được."
"Khương Hằng bảo ngươi làm như vậy?" Trấp Lăng nói, "Hy vọng người trong nhà tâm linh tương thông, lời giải thích này nhưng không hợp tình hợp lý."
"Từ trước đến này liền không có cái gì là tâm linh tương thông, đều là vì đại cục mà thôi." Cảnh Thự đáp, "Đây là phán đoán của ta, ta biết chỉ cần Chiếu Thủy đắc thủ, các ngươi liền sẽ ra Ngọc Bích quan, tấn công An Dương."
"Ngươi nghĩ nhiều hơn trước." Trấp Lăng nhàn nhạt nói.
Tuy rằng Trấp Lăng rất ít khi can thiệp triều chính đặc biệt là quyết sách của nhóm quan văn, nhưng cũng đã nhận ra Trấp Tông đang âm thầm xuống tay đối phó Khương Hằng, luôn có chút dấu vết để lại, thí dụ như ánh mắt Vệ Trác, binh lực điều động, cùng với thông qua bổ nhiệm nhân sự, âm thẩm kiềm chế quân quyền của Cảnh Thự. Toàn bộ dấu hiệu đều chỉ hướng đến một khả năng: Cảnh Thự có ý nghĩ phản bội nhà họ Trấp.
"Ông ta nói như thế nào?" Cảnh Thự đứng dậy, hỏi.
"Cái gì cũng chưa nói." Trấp Lăng không chút để ý nói, "Đệ ngươi thay ngươi cầu tình cả đêm, y quyết định ít nhất hiện tại không tới tìm ngươi gây phiền toái, ngươi tốt nhất nên đi gặp y."
"Nói sau đi," Cảnh Thự nói, "Trước đem chuyện trước mắt làm cho tốt."
Trấp Lăng mang theo nghi hoặc đánh giá Cảnh Thự, cho dù đến lúc này, đứa cháu trai này vẫn còn lo lắng cho nước Ung, nếu không hắn sẽ không xuất binh canh giữ ở con đường Triệu Linh nhất định phải đi qua, chuẩn bị đánh lén viện quân chi viện nước Lương bất cứ lúc nào. Làm như vậy chỉ có một lý do, hắn trung với Ung.
Nhưng hắn không còn giống như trước đây, lúc trước Cảnh Thự tựa như một con dã thú không có cảm tình, bảo hắn cắn xé ai, hắn liền anh dũng mà lên. Mà lúc này hắn đã có chủ kiến của chính mình, có quyết đoán của chính mình, hết thảy những điều này đều bắt đầu từ khi Khương Hằng đến.
Trấp Tông quản không được hắn. Đây là ý nghĩ đầu tiên của Trấp Lăng.
"Ngươi tới hay không?" Cảnh Thự hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Sơn Hữu Mộc Hề - Phi Thiên Dạ Tường
Algemene fictieTác giả: Phi Thiên Dạ Tường. Chuyển ngữ: Ada Wong. Thể loại: Đam Mỹ, Chính Kịch, Nguyên Sang, Cổ Đại, Chủ Thụ, Song Khiết, Quyền Mưu, HE. Văn án: Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi. Một câu tóm tắt: Tâm duyệt quân hề quân bất tri. Đại ý: Thông qua miêu tả h...