Cửa lại mở ra, Ngô Mạn nhìn thấy Tiêu Chước đang chắp tay đứng ở giữa sân.
Hắn quay lại, đối diện với nàng.
Tiêu Chước chậm rãi nở nụ cười, "Có chút rộng, tuy nhiên cũng không sao."
Hắn gọi một thị nữ để nàng chải tóc cho Ngô Mạn.
Hoàn thành xong.
Ngô Mạn không được tự nhiên kéo tay áo, "Tiêu Chước, rốt cuộc huynh muốn làm cái gì vậy?"
"Đưa nàng đến một nơi."
Ngô Mạn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
"Được rồi, mấy ngày trước không phải nàng đã hỏi ta, khụ, hỏi ta có đi nơi đó không sao?"
Ngô Mạn thay đổi sắc mặt, "Huynh đi rồi à?"
Tiêu Chước liên tục xua tay, "Không, ta không có hứng thú với những cô nương kia!"
"Huynh thích nam nhân?"
Sắc mặt Tiêu Chước tái mét, ánh mắt hắn nhìn Ngô Mạn phức tạp rồi chậm rãi thở ra một hơi, cắn răng nói: "Mạn Mạn! Đừng nói vậy! Ta chưa bao giờ đoạn tụ!"
"A, không thích thì không thích, hung dữ như vậy làm cái gì."
"... Ta đã sai."
"Hừ, huynh bảo ta thay nam trang, là muốn ta đi cùng sao?"
Tiêu Chước gật đầu.
Ngô Mạn yên lặng trợn trắng mắt, có ý gì, nàng lại không thích nữ nhân.
"Nàng không muốn đi?"
Tiêu Chước có chút mơ hồ, hắn cho rằng nàng tò mò, cho nên mới muốn dẫn nàng đi xem một chút, chính hắn cũng chưa từng đi, vốn cũng không muốn đi nhưng nếu Mạn Mạn mở miệng vậy thì hắn có thể đi cùng nàng.
Hắn đã nói, nàng muốn làm gì hắn đều có thể đi cùng.
"Đồ ngốc, ta đến đó để làm gì?"
Ngô Mạn lặng lẽ đến gần, hạ thấp giọng, "Chỗ ta nói không phải là thanh lâu, mà là Tượng Cô quán!"
"?"
Nơi đó là nam quán, cũng giống với thanh lâu.
Đại Lương dân phong mở cửa, những địa điểm phong nguyệt này đều là tồn tại hợp pháp.
Tuy rằng Ngô Mạn chưa có trải nghiệm, không biết chuyện kia có gì thú vị, nhưng nàng biết được nữ tử thanh lâu cùng nam tử đi tìm hoa vấn liễu chính là làm chuyện phu thê hay làm.
Chỉ là nam tử cùng nam tử có thể làm cái gì? Nàng thật sự tò mò, nàng đoán đơn giản chính là hôn một cái rồi ôm một cái.
Tiêu Chước chợt cảm thấy tức ngực khó thở, hắn gằn từng chữ, "Nàng nói lại một lần nữa."
Ngô Mạn xoa xoa tay, cười hắc hắc, "Cùng ta đi xem một chút?"
"..."
"Ngươi xem y phục của ta cũng đã thay đổi, đi đi."
Ngô Mạn túm tay áo hắn, kéo xuống từng chút một.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Lichaeng) Sau Khi Trọng Sinh Ta Đem Phu Quân Sủng Đến Tận Trời
Romancetruyện cover Tác giả: Dữu Nhất Chỉ Lê