Chương 24: Thật ngại quá lúc nào cũng bất cẩn.

71 4 0
                                    

Chọn xong sườn, từ khu thịt quay lại khu rau củ, chưa tới mấy phút, lần thứ hai Lạp Lệ Sa cầm lấy măng tây Phác Thái Anh nhét cho cô đem đi cân, cô thích loại cảm giác này, làm không biết mệt.

Bởi vì Kỷ Hoài Thu không tới, chỉ có hai người ăn cơm tối không cần mua nhiều đồ ăn, hơn nữa thời gian không còn sớm, xào rau nấu canh cũng tốn công tốn thời gian, Lạp Lệ Sa lại là 'khách' nên Phác Thái Anh quyết định theo khẩu vị Lạp Lệ Sa mà mua đồ ăn.

Hình như các vị tổng tài ăn uống ít nhiều cũng có tật xấu, tỷ như Lạp Lệ Sa, ngoại trừ bảo dưỡng cơ thể bên ngoài, buổi tối ăn rất thanh đạm, cực ít thịt cá, thức ăn mặn cũng chỉ ăn ít.

Phác Thái Anh thi thoảng nghiêng đầu lịch sự hỏi Lạp Lệ Sa muốn ăn gì, sau đó mua đồ, cũng mua hoa quả và chút đồ ăn vặt.

Lần này đi dạo cũng nửa tiếng.

Lạp Lệ Sa đẩy xe theo Phác Thái Anh dạo rồi dừng, nhìn người kia quen thuộc chọn rau chọn hoa quả, mắt không rời khỏi người kia, Phác Thái Anh cũng như trước đây chọn xong đồ thì sẽ để cô đi tới chỗ bán hàng cân rồi tính giá tiền, cũng giống như trước đây hỏi cô muốn ăn gì.

Đến khi thanh toán tiền Phác Thái Anh mới phát hiện đồ mua hơi nhiều, ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn còn có ít đồ dùng hàng ngày, vì hai người cầm sẽ tốt hơn nên Phác Thái Anh cố ý để cho nhân viên thu ngân chia ra mấy túi.

Đi ra siêu thị lên xe, Lạp Lệ Sa nhìn thấy Phác Thái Anh thắt dây an toàn, khởi động xe lái ra ngoài, thuận miệng hỏi:

"Kỷ tổng sẽ tới chứ?"

Phác Thái Anh ngập ngừng, mím môi:

"Không có, đêm nay cậu ấy có việc nên không tới."

Lạp Lệ Sa có điều suy nghĩ:

"Thảo nào Phác tổng giám toàn mua món tôi thích."

"Cô là khách." Phác Thái Anh đương nhiên chỉ ứng phó, "Lấy khẩu vị của cô làm chính."

"Phác tổng giám thật hiểu lòng người, đêm nay tôi có lộc ăn rồi." Lạp Lệ Sa nhớ tới câu kia của Phác Thái Anh 'Ăn uống chùa còn nhiều yêu cầu', khóe miệng không nhịn được cong lên, một yêu cầu cô cũng không có nói, nhưng Phác Thái Anh vẫn nhớ khẩu vị của cô.

Siêu thị rất gần tiểu khu, chưa tới 10 phút đã tới, lái xe vào tiểu khu Kim Bích, theo chỉ dẫn của Phác Thái Anh dừng ở dưới lầu tòa nhà cao tầng, Lạp Lệ Sa xuống xe mở cốp sau lấy túi ra, Phác Thái Anh thuận tay cầm lấy:

"Để tôi."

Tay Phác Thái Anh đã đưa tới, Lạp Lệ Sa không có gắng gượng, đem túi đưa cho Phác Thái Anh, chính mình cầm 2 túi nhỏ.

Đồ có chút nặng, trong túi có một chai rửa chén, Phác Thái Anh vào thang máy, hai tay không tiện bấm thang máy, vừa định đặt đồ xuống, một đôi tay thon dài đã đưa qua:

"Ở tầng mấy?"

Phác Thái Anh:

"Hai mươi hai."

"Tôi giúp cô cầm."

Phác Thái Anh nhìn tay Lạp Lệ Sa đưa tới, lắc đầu:

"Không cần, tôi có thể."

[BHTT] (Lichaaeng ver) Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mìnhWhere stories live. Discover now