Đêm nay xoay người làm chủ.
Phác Thái Anh ổn định thần trí, mang theo tự tin cùng tâm tình vui vẻ nắm tay Lạp Lệ Sa đi đến bàn ăn, hai người ngồi đối diện nhau, cùng ngồi xuống, Phác Thái Anh tận lực không nhìn Lạp Lệ Sa, nhìn lướt qua các món ăn trên bàn:
"Nấu nhiều món vậy à?"
Lạp Lệ Sa gắp thức ăn đặt vào chén Phác Thái Anh:
"Đều là món em thích."
"Chị còn nhớ rõ khẩu vị của em." Một bàn sáu món, món mặn cùng món chay phối hợp, mỗi món đều thuộc khẩu vị của cô, Phác Thái Anh ăn vào rất ngon miệng.
"Đương nhiên nhớ kỹ." Lạp Lệ Sa nói: "Lâu hơn nữa cũng sẽ không quên."
Phác Thái Anh ngẩng đầu nhìn Lạp Lệ Sa, đầu quả tim nhanh chóng mềm xuống, trùng hợp Lạp Lệ Sa cũng nhìn cô, từ đôi con ngươi lộ ra vẻ dịu dàng khiến cho người ta choáng váng trầm luân, Lạp Lệ Sa giơ tay gắp thức ăn cho Phác Thái Anh:
"Đêm nay em tăng ca cực khổ lâu như vậy, ăn nhiều một chút."
Nhắc tới đêm nay tăng ca, Phác Thái Anh thốt lên: "Chị còn không biết xấu hổ nói..." cô kịp phản ứng liền dừng lại.
Lạp Lệ Sa nhìn Phác Thái Anh, bên môi còn nói lời trêu chọc:
"Sao, xấu hổ à?"
Phác Thái Anh đổi chủ đề:
"Hôm nay em tăng ca mở họp, thảo luận rút ra kết quả là hạng mục hoàn thành, đầu tháng sau em muốn rời khỏi công ty."
Lạp Lệ Sa cũng không bất ngờ, cô đã cam đoan với Phác Thái Anh kỳ hạn nửa năm của hạng mục đã đến cô sẽ thả người rời đi, cô lắc đầu:
"Có nghĩa là sau này chúng ta không thể cùng nhau đi làm tan tầm."
Mạo hiểm cùng phu nhân nhà cô phiêu lưu thử, Lạp Lệ Sa đề nghị:
"Bằng không thì lại bảo đại lão bản bên em phân công cho em mấy hạng mục nữa?"
Một giây trước ôn hòa ấm áp, một giây tiếp theo:
"Lạp Lệ Sa, chị dám lạm dụng quyền hạn?"
Lạp Lệ Sa:
"Không dám."
"Coi như chị thức thời."
Hạng mục A lần này bị phái đến ở LT, kỳ hạn nửa năm, vì cùng bạn gái trước qua lại, Phác Thái Anh đã vô số lần chuẩn bị tâm lý mới nhịn xuống được không ra tay đánh cho bạn gái trước một trận.
"Đùa với em thôi, tuy rằng em trở lại công ty nhưng em cũng đã đến ở cùng chị, công bằng."
Nhìn thấy Phác Thái Anh đặt đũa xuống, Lạp Lệ Sa giơ tay qua vỗ về, nhéo nhéo chóp mũi Phác Thái Anh:
"Chị biết bây giờ em có công việc của riêng mình, cũng không thích bị người ta mạnh mẽ ràng buộc cho nên chị sẽ không ép buộc em làm chuyện em không thích làm."
Phác Thái Anh nói lời sắc bén:
"Vậy mà chị cũng để em vào công ty bên chị."
Lạp Lệ Sa ngừng lại: "Không để em đến đóng quân ở công ty, sao chị có thể nhìn thấy em được." cô gắp một cọng rau xanh giơ lên trước mắt Phác Thái Anh cho Phác Thái Anh nhìn rồi bỏ vào trong miệng tạo hình ảnh cụ thể: "Sau đó, từng bước từng bước một ăn tươi em."
YOU ARE READING
[BHTT] (Lichaaeng ver) Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mình
FanfictionVăn án: Nhiều năm sau, hai người gặp lại nhau. Hai tập đoàn hợp tác, trên bàn đàm phán, Lạp Lệ Sa nhìn con cừu nhỏ - năm đó ngây ngô nghe lời - dùng tư thế nữ cường nhân cầm hợp đồng thành thục mà oán hận cô... oán hận cô... Nhân vật chính: Tổng giá...