Sau khi bữa tiệc kết thúc, buổi biểu diễn thời trang của hai tập đoàn trở thành tiêu điểm tin tức, đồng thời còn có cả tin về việc Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh đi thảm đỏ cũng như mở màn buổi biểu diễn, Phác Thái Anh nhìn thấy như bị cô làm lơ, công việc vẫn phải tiếp tục.
Cuối năm qua đi đầu năm đến, đây là khoảng thời gian bận rộn nhất của nhân viên tài vụ, Phác Thái Anh thân là tổng giám tài vụ XM tất nhiên phải trở về công ty, cho nên mấy ngày tiếp theo ít ở tập đoàn LT.
Buổi tối hơn 11 giờ, cao ốc XM, mọi người phòng tài vụ dần dần tan ca, ánh đèn phòng tổng giám vẫn sáng như thường.
Điện thoại đặt bên cạnh chợt vang lên, cắt đứt suy nghĩ công việc của Phác Thái Anh, cô nhíu mày, khóe mắt liếc nhìn hiển thị màn hình, có chút ngoài ý muốn cầm điện thoại lên nghe:
"Trễ như vậy còn gọi điện cho em, có việc gì gấp sao?"
"À... cũng không có gì." Khó khăn lắm mới lấy hết can đảm gọi điện, Tiêu Tử Ngọc ho khan vài tiếng: "Mấy nay em không tới công ty, chị hỏi thăm em đang làm gì?"
Phác Thái Anh trả lời:
"Tăng ca."
"Gần đây rất bận à?"
"Dạ, đầu năm khá bận." Phác Thái Anh chuyển đề tài, buồn cười hỏi: "Sao chị bất ngờ quan tâm đến em vậy?"
Tiêu Tử Ngọc nghiêm túc:
"Dù sao chúng ta cũng là bạn bè mấy năm, có gì đâu, bạn bè quan tâm nhau không phải rất bình thường sao."
"Em còn không rõ chị à, nói đi, cáo già lại bị sao?"
Một lời vạch trần mục đích, Tiêu Tử Ngọc lại ho khan vài tiếng, giọng trầm xuống:
"Mấy ngày nay lão bản không được khỏe."
Phác Thái Anh ngừng tay:
"Không được khỏe?"
"Ừ, lão bản thể hàn, miễn dịch yếu, mùa đông mỗi năm đều rất dễ bị cảm sốt, em cũng biết, bình thường lão bản không sinh bệnh thì đỡ, một khi bệnh thì cơ thể chịu không nổi."
"Khám bác sĩ chưa?" Phác Thái Anh xoa ấn đường, hỏi Tiêu Tử Ngọc, từ khi bữa tiệc kết thúc, qua hôm sau cô lập tức trở về công ty bận rộn công việc phòng tài vụ, 5 6 ngày không trở về tập đoàn LT cũng không liên lạc với Lạp Lệ Sa, khó trách Lạp Lệ Sa cũng không có chủ động tìm cô.
"Rồi, cũng đã uống thuốc nhưng bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hạ sốt."
"Chị ở bên cạnh cô ấy?"
"Ừ." Tiêu Tử Ngọc nhỏ giọng: "Chị không dám bỏ đi."
"Vậy chị ở cùng cô ấy trước đi, em còn có công việc, ngày mai rồi nói tiếp." Tiêu Tử Ngọc gọi điện thoại cho cô chính là muốn cô đi thăm Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh thừa hiểu ý Tiêu Tử Ngọc.
Bên Kia Tiêu Tử Ngọc vội trả lời, Phác Thái Anh liền cúp máy, mới mấy ngày không gặp, êm đẹp tự nhiên sinh bệnh.
Trợ lý Lý Thiến đưa tư liệu qua, nhìn thấy tổng giám nhà mình vẻ mặt mệt mỏi vẫn còn nghiêm túc chuyên tâm làm việc, có chút không đành lòng nhỏ giọng hỏi:
YOU ARE READING
[BHTT] (Lichaaeng ver) Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mình
FanfictionVăn án: Nhiều năm sau, hai người gặp lại nhau. Hai tập đoàn hợp tác, trên bàn đàm phán, Lạp Lệ Sa nhìn con cừu nhỏ - năm đó ngây ngô nghe lời - dùng tư thế nữ cường nhân cầm hợp đồng thành thục mà oán hận cô... oán hận cô... Nhân vật chính: Tổng giá...